Chương 993: Quen biết lại lần nữa

“Anh Liệt!” Cô gọi tên anh, hy vọng giấc mộng đẹp ấy tiếp tục, vĩnh viễn không tỉnh lại.

“Nhung Nhung!” Cô nghe tiếng anh anh gọi tên cô, bỗng chốc lên tinh thần hẳn.

Anh không chỉ đáp lại cô mà còn cười với cô, cười chân thật đến thế, thật tới nỗi cô có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể anh qua đôi bàn tay họ nắm chặt.

“Anh Liệt, anh có thể ôm em không?” Cho dù đây chỉ là một giấc mơ, cô vẫn muốn để anh ôm cô một lần, để cô trong mơ cảm nhận được một chút ấm áp của anh.

Lời cô còn chưa dứt,, anh Liệt đã cúi người xuống, anh không ôm cô, mà cúi đầu hôn lên trán cô: “Nhung Nhung, rất xin lỗi! Anh đã tới trễ!”

“Anh Liệt, không, không trễ, không chậm chút nào. Bây giờ còn là ban ngày, cách buổi tối còn sớm.” Bình thường buổi tối mới có thể nằm mơ, trước hết anh nhập vào mộng cô, sao lại sớm thế được.

“Con bé ngốc, em nói gì đấy?” Anh nghe lời cô nói, thật tình dở khóc dở cười, không biết có phải cơn sốt cao đốt đầu cô lú rồi không.

“Anh Liệt, anh giúp em một lúc đi.” Cô nắm chặt tay anh, nắm thật chặt, phòng ngừa anh bỏ tay cô trốn đi mất: “Giấc mơ này rất thật, thật như anh đang ở bên em, vậy anh để em mơ nhiều thêm chút nữa đi.”

Hóa ra, em ấy nghĩ đây là một giấc mơ.

Diêu Liệt cúi người ôm cô vào trong ngực, dùng sức ôm: “Con bé ngốc này, không phải em nằm mơ. Đây là sự thật, anh tới tìm em.”

“Không phải mơ?” Trần Nhạc Nhung dùng sức xoa xoa mắt, anh vẫn ở phía trước: “Không thể nào? Nếu không phải giấc mơ, em mở mắt ra sẽ không thấy đâu nữa.”

Mấy hôm nay cô mơ thấy anh không ít lần, mỗi lần anh đều nói với cô, anh là thật, đến khi tay cô với lấy anh, lại mãi không chạm tới anh được.

Từng lần thất vọng, từng lần khổ sở, đến bây giờ cô đã gần như không thể tin nổi anh thật sự xuất hiện ở thân thể thật của anh.

Diêu Liệt xoa đầu cô: “Mở to mắt mà nhìn anh, không phải chúng tỏ đây không phải mơ à?”

Đúng là bị nóng ngu người rồi, anh đã ở bên cô cả ngày lẫn đêm, ai ngờ cô vừa tỉnh lại có phản ứng này.

Nhưng để cô không có cảm giác an toàn như thế, hẳn do trách nhiệm của anh, ai bảo anh không báo với cô trước lại đi chơi trò giả chết, chắc hẳn dọa tới cô rồi.

“Anh Liệt, anh nói em không phải nằm mơ chứ? Anh thật sự ở bên cạnh em ư?” Cô hỏi, hỏi rất cẩn thận, sau khi hỏi xong, ánh mắt căng thẳng không dám chớp, cứ thế lặng im nhìn anh, sợ bỏ qua biến đổi rất nhỏ nào đó trên mặt anh.

“Nhung Nhung, không phải em nằm mơ đâu.” Anh kéo tay cô, để cô sờ lên mặt anh, rồi nói chắc nịch: “Anh thật sự còn sống bên cạnh em.”

Nghe câu trả lời khẳng định của anh, dây thần kinh Trần Nhạc Nhung đang căng thẳng chợt thả lỏng, trong khoảng thời gian ấy nước mắt cô lại chảy tiếp.

“Anh Liệt, anh chờ em chút, để em khôi phục cảm xúc lại đã.” Cô lau nước mắt nói, khóc sướt mướt như tượng người cá: “Em cũng không muốn khóc đâu, nhưng không biết vì sao không khống chế nước mắt mình được.”

Trong khoảng thời gian này cô khóc có lẽ còn hơn cả số lần cuộc sống mười tám năm trước gộp lại.

“Nhung Nhung……” Nhìn thấy nước mắt cô, Diêu Liệt vô cùng đau lòng, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên giọt nước mắt ướt át, rồi ôm cô vào ngực.

Cô dụi đầu vào ngực anh, nói: “Em khóc, nhưng mà em không buồn, em vui vẻ, em vùi vì anh Liệt cuối cùng cũng tới tìm em.”

Anh thở dài nói: “Vui cũng khóc, buồn cũng khóc, xem ra sau này chúng ta phải chuẩn bị hai cái bể bơi cho nhà của chúng ta, đề ngừa nhà bị lụt.”

“Anh Liệt, đừng trêu em.” Hứ, em vẫn chưa biết hóa ra anh Liệt còn có tính cách không đứng đắn như thế cơ.

“Không, là anh nhắc nhở bản thân.” Nhìn thấy cô lau nước mắt nở nụ cười, anh xoa xoa đầu cô, lại nói: “Nhung Nhung, bây giờ anh phải giới thiệu quen biết lại với em lần nữa.”

“Dạ?” Trần Nhạc Nhung không rõ, vì sao nói là anh giới thiệu quen biết cô lần nữa, chẳng lẽ trước kia cô quen anh là giả ư?

Diêu Liệt đột nhiên nghiêm mắt nói: “Anh tên là Diêu liệt, vừa tròn ba mươi tuổi không lâu, là một tên thương nhân nhỏ. Cô Tần, nếu em không chê anh, vậy em có thể đồng ý làm bạn gái anh được không?”

“Diêu Liệt?” Nghe cái tên ấy, Trần Nhạc Nhung hiểu ý trong đó, anh Liệt của cô buông bỏ quyền lực cao nhất nước A, dùng thân phận của anh.

Diêu Liệt!

Lấy họ của mẹ anh, để cô gọi anh bằng tên.

Anh dùng thân phận hoàn toàn mới, dùng thân phận của một người đàn ông bình thường theo đuổi cô một lần nữa.

Sự trầm mặc của cô, khiến Diêu Liệt lo lắng đứng dậy: “Nhung Nhung……”

Trần Nhạc Nhung cười với anh: “Em đã sớm cho em là bạn gái của anh rồi. Giờ anh hỏi em như thế, xem ra là trước kia em nghĩ nhiều.”

“Trước kia là bán gái của Quyền Nam Dương, bây giờ trước mặt em là người đàn ông tên Diêu Liệt, em nguyện làm bạn gái anh ta chứ?” Diêu Liệt kiên trì phải được cô trả lời khẳng định.

Trước kia cô là bạn gái anh, bây giờ anh đổi thân phận, đương nhiên phải để cô quen biết anh lần nữa, đồng ý làm bạn gái anh một lần nữa, làm bạn gái của Diêu Liệt.

Trần Nhạc Nhung nói: “Đương nhiên em đồng ý làm bạn gái của anh. Không chỉ làm bạn gái của anh, em còn muốn làm vợ anh, làm mẹ những đứa con của anh.”

“Được, anh đồng ý với em.” Anh cười đáp.

Cuối cùng giọng nói của họ chìm vào nụ hôn của Quyền Nam Dương.

……

“Cậu chủ, cô chủ không sao.” Sở Nguyên đẩy cửa phòng ngủ, nhìn thấy Trần Dận đứng trước cửa sổ nhìn về phương xa, cung kính báo cáo.

Trần Dận Trạch cũng không đáp lại, đôi mắt lẳng lặng xem xét nơi xa, nhìn bên tòa nhà chiếm khoảng đất rộng lớn, bởi vì nơi đó có người anh ta tiếc nuối mà không thể bỏ qua.

Trần Dận Trạch cứ lặng im đứng như thế, Sở Nguyên cũng theo anh ta lặng im đứng, thầm bảo vệ bên cạnh anh ta, không nói một câu.

Lúc lâu sau, Trần Dận Trạch mời từ từ thu lại ánh mắt: “Đi thôi.”

Người đàn ông kia tới, người đàn ông ấy buông bỏ tất cả thân phận tên đó có được, anh ta hẳn nên vui vẻ thay cho cô.

Nhưng anh ta lại không vui nổi, người đó tới cơ sốt cao của cô lùi dần, chứng tỏ người đàn ông đó trong cảm nhận của cô chiếm vị trí to lớn không ai thay thế được.

Cho tới bây giờ, anh ta vẫn muốn lấy vị trí to lớn nhất trong cảm nhận của cô, cố gắng mười mấy năm, anh ta không thể dao động vị trí của tên đó trong cảm nhận của cô.

Nghĩ như vậy, trong lòng Trần Dận Trạch chua xót không nói lên lời, nhưng anh ta không đầy lòng ghen tỵ như trước kia, anh muốn chúc phúc cô.

Còn hơn nhìn thấy cô bệnh tật, anh ta thích nhìn cô tràn đầy sức sống hơn, như mặt trời nhỏ ấm áp.

Mà anh ta cuối cùng có thể yên tâm rời đi, đi tới nơi anh ta muốn tới, bước tới cuộc sống anh ta muốn, đi làm cộng việc anh ta muốn làm.

Nếu có duyên, hẹn gặp lại.

Chapter
1 Chương 951: Ra mắt mẹ chồng tương lai
2 Chương 952: Ngày mai em muốn gả cho anh
3 Chương 953: Không rời không bỏ
4 Chương 954: Khi nào thì đi gặp ba vợ
5 Chương 955: Bá đạo cường thế
6 Chương 956: Đến nhà làm khách (1)
7 Chương 957: Đến nhà làm khách (2)
8 Chương 958: Đến nhà làm khách (3)
9 Chương 959: Đến nhà làm khách (4)
10 Chương 960: Chọc phải tổ ong vò vẽ
11 Chương 961: Phải nói lời giữ lời
12 Chương 962: Tình yêu chính là như vậy
13 Chương 963: Chúng tôi là vợ chồng
14 Chương 964: Da mặt dày mới tốt
15 Chương 965: Còn có một trận chiến khó khăn khác phải chiến đấu
16 Chương 966: Có nguyện ý làm tổng thống phu nhân không
17 Chương 967: Có nguyện ý làm tổng thống phu nhân không(2)
18 Chương 968: Cãi nhau không bằng đánh nhau
19 Chương 969: Đừng trách tôi lật mặt
20 Chương 970: Điều kiện đàm phán
21 Chương 971: Bóng đen vĩnh cửu
22 Chương 972: Sao lại là anh?
23 Chương 973: Anh trai
24 Chương 974: Sau này em sẽ nghe lời anh
25 Chương 975: Anh ta có thể vì em, anh cũng có thể
26 Chương 976: Rốt cuộc anh ta có chỗ nào tốt
27 Chương 977: Anh cứ như vậy bắt nạt con gái
28 Chương 978: Vẫn là câu nói tin tưởng anh
29 Chương 979: Phẫu thuật rất thành công
30 Chương 980: Anh muốn cái gì
31 Chương 981: Trần việt trước giờ chưa từng bị uy hiếp
32 Chương 982: Thông minh ngược lại bị thông minh hại
33 Chương 983: Dáng vẻ của tình yêu
34 Chương 984: Vì Sao không thể bước vào trái tim anh
35 Chương 985: Tạm biệt
36 Chương 986: Cô đi rồi
37 Chương 987: Không hề hối hận
38 Chương 988: Dày vò tinh thần
39 Chương 989: Nghe tin dữ
40 Chương 990: Sụp đổ
41 Chương 991: Diêu liệt
42 Chương 992: Để lại bức thư rồi rời đi
43 Chương 993: Quen biết lại lần nữa
44 Chương 994: Bắt đầu một lần nữa
45 Chương 995: Hẹn hò như người yêu bình thường
46 Chương 996: Xem phim
47 Chương 997: Cuộc đời như vở kịch
48 Chương 998: Giang nhung và trần việt
49 Chương 999: Dài như trời đất [kết thúc]
Chapter

Updated 49 Episodes

1
Chương 951: Ra mắt mẹ chồng tương lai
2
Chương 952: Ngày mai em muốn gả cho anh
3
Chương 953: Không rời không bỏ
4
Chương 954: Khi nào thì đi gặp ba vợ
5
Chương 955: Bá đạo cường thế
6
Chương 956: Đến nhà làm khách (1)
7
Chương 957: Đến nhà làm khách (2)
8
Chương 958: Đến nhà làm khách (3)
9
Chương 959: Đến nhà làm khách (4)
10
Chương 960: Chọc phải tổ ong vò vẽ
11
Chương 961: Phải nói lời giữ lời
12
Chương 962: Tình yêu chính là như vậy
13
Chương 963: Chúng tôi là vợ chồng
14
Chương 964: Da mặt dày mới tốt
15
Chương 965: Còn có một trận chiến khó khăn khác phải chiến đấu
16
Chương 966: Có nguyện ý làm tổng thống phu nhân không
17
Chương 967: Có nguyện ý làm tổng thống phu nhân không(2)
18
Chương 968: Cãi nhau không bằng đánh nhau
19
Chương 969: Đừng trách tôi lật mặt
20
Chương 970: Điều kiện đàm phán
21
Chương 971: Bóng đen vĩnh cửu
22
Chương 972: Sao lại là anh?
23
Chương 973: Anh trai
24
Chương 974: Sau này em sẽ nghe lời anh
25
Chương 975: Anh ta có thể vì em, anh cũng có thể
26
Chương 976: Rốt cuộc anh ta có chỗ nào tốt
27
Chương 977: Anh cứ như vậy bắt nạt con gái
28
Chương 978: Vẫn là câu nói tin tưởng anh
29
Chương 979: Phẫu thuật rất thành công
30
Chương 980: Anh muốn cái gì
31
Chương 981: Trần việt trước giờ chưa từng bị uy hiếp
32
Chương 982: Thông minh ngược lại bị thông minh hại
33
Chương 983: Dáng vẻ của tình yêu
34
Chương 984: Vì Sao không thể bước vào trái tim anh
35
Chương 985: Tạm biệt
36
Chương 986: Cô đi rồi
37
Chương 987: Không hề hối hận
38
Chương 988: Dày vò tinh thần
39
Chương 989: Nghe tin dữ
40
Chương 990: Sụp đổ
41
Chương 991: Diêu liệt
42
Chương 992: Để lại bức thư rồi rời đi
43
Chương 993: Quen biết lại lần nữa
44
Chương 994: Bắt đầu một lần nữa
45
Chương 995: Hẹn hò như người yêu bình thường
46
Chương 996: Xem phim
47
Chương 997: Cuộc đời như vở kịch
48
Chương 998: Giang nhung và trần việt
49
Chương 999: Dài như trời đất [kết thúc]