Chương 985: Tạm biệt

Yến quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: “Rời khỏi thành phố Lâm Hải để trở về quê hương chị. Quê chị ở một vùng núi xa xôi, bọn nhỏ ở đó bây giờ vẫn không được giáo dục tử tế, chị định về đó dạy học.”

Trần Nhạc Nhung mở miệng, hỏi dò: “Chị Yến, chị muốn rời đi là vì anh trai em sao? Anh ấy...”

Cô cũng biết Trần Dận Trạch còn có tình cảm khác với cô ngoài tình anh em, lại không thể ngăn Yến đến bên anh, hiện giờ còn khiến Yến phải đau lòng khổ sở như vậy, trong lòng Trần Nhạc Nhung không biết là cảm giác gì.

“Không phải.” Yến lắc đầu: “Ai cũng muốn tìm kiếm giá trị thật sự của cuộc đời mình, chị cũng vậy. Năm đó nhiều người bỏ tiền ra giúp chị đến trường như vậy, bây giờ việc học của chị đã thành công, chị muốn vê quê làm chút chuyện để giúp đỡ bà con cô bác.”

Từ trước đây, Yến đã có ý nghĩ như vậy, chuyện thích Trần Dận Trạch lại không được anh đáp lại chỉ càng khiến cô sớm đưa ra quyết định.

Trần Nhạc Nhung cực kỳ đau lòng: “Chị Yến...”

“Nhạc Nhung, tạm biệt! À không, không chừng sau này chúng ta không còn được gặp lại nhau nữa nhỉ.” Yến lắc đầu, đau khổ nói.

Cô có thể vô tình quen biết được cô hai quyền quý của Thịnh Thiên, hơn nữa còn trở thành bạn bè với cô ấy, xem như đã rất khó khăn rồi. Sau này các cô mỗi người trở về nơi mà mình thuộc về, muốn gặp lại cũng khó như lên trời.

Trần Nhạc Nhung cắn môi nói: “Chị Yến, vậy chị nhớ giữ gìn sức khỏe!”

“Ừ.” Yến khẽ gật đầu, cũng không dám quay đầu lại liếc nhìn Trần Nhạc Nhung. Từ xưa đến nay cảnh ly biệt chưa bao giờ là dễ chịu.

Đi vài bước, Yến đột nhiên quay đầu lại, mở miệng, mấy lần mới phát ra tiếng: “Nhạc Nhung...”

“Chị Yến, chị nói đi.” Trần Nhạc Nhung có rất nhiều lời muốn nói với Yên, nhưng trước cảnh chia ly thế này, thật sự không biết nói từ đâu.

“Không có gì.” Yến cười xót xa. Lời muốn nói cuối cùng cũng không nói ra miệng, xoay người cất bước tiếp tục đi ra ngoài.

Trong mắt Trần Dận Trạch chưa từng có cô, khi tỉnh lại làm sao anh sẽ nhắc đến cô chứ, đúng là cô suy nghĩ nhiều.

Phụ nữ luôn như vậy, luôn ôm một ảo tưởng không thực tế với người đàn ông không thương mình, ngốc nghếch đến đáng thương.

“Chị Yến!” Thấy Yến càng đi càng xa, sắp biến mất sau hành lang thật dài. Trần Nhạc Nhung đuổi theo, ôm cô một cái thật chặt: “Chị Yến, phương thức liên lạc của em sẽ không thay đổi, sau này lúc muốn gặp em, bất cứ lúc nào chị cũng có thể gọi cho em.”

Sau khi đến nước A, người quen của Trần Nhạc Nhung không nhiều, Yến cũng xem như là một người khiến cô ấn tượng sâu sắc. Cô ấy mạnh mẽ, lạc quan, khiến cách nhìn của Trần Nhạc Nhung đối với thế giới này có nhiều thay đổi.

Một người được sinh ra thế nào cũng không quan trọng, quan trọng là duy trì được một trái tim thiện lương và có nghị lực. Người như vậy, không ai là không thích.

Người bạn tên Yến này, cùng với tình cảm này, Trần Nhạc Nhung muốn gìn giữ cho thật tốt. Cho dù sau này không thể thường xuyên gặp nhau, nhưng đôi khi liên lạc với nhau, biết cô ấy vẫn sống rất tốt, cũng xem như an ủi phần nào.

“Ừ, được!” Yến cười, vẫy tay tạm biệt với Trần Nhạc Nhung. Trong khoảnh khắc xoay người nước mắt lại rơi đầy mặt, khóc đến nỗi cả người run rẩy.

Tạm biệt!

Bạn của tôi!

Tạm biệt!

Người đàn ông đã vô tình cướp mất trái tim tôi.

Nếu như, lúc ấy cô không phải vì thiên tai mà gặp được Trần Nhạc Nhung, có khi cũng sẽ không gặp được Trần Dận Trạch, trái tim có lẽ cũng sẽ không bị cướp mất.

Hôm nay, trái tim bị cướp mất kia cuối cùng cũng không lấy lại được, nhưng cô cũng không hối hận vì đã mất đi, không hối hận đã quen biết Trần Nhạc Nhung, càng không hối hận đã quen biết Trần Dận Trạch.

Sau này, chỉ mong mỗi người đều sống tốt!

...

Thời gian mỗi ngày trôi qua, nhận được sự chăm sóc của bác sĩ, tình hình của Trần Dận Trạch cũng ổn hơn rất nhiều.

Sáng sớm hôm nay, bác sĩ Jessy mang theo đội y tá của anh ta đi đến phòng bệnh của Trần Dận Trạch, anh ta sai bảo cấp dưới khuân vác đồ đạc đâu ra đấy.

“Bác sĩ Jessy, các anh đang làm gì vậy?” Trần Nhạc Nhung túc trực cả buổi tối bên giường bệnh, vừa rửa mặt trong toilet ra, trong phòng lại có thêm một đám bác sĩ đang dọn đồ.

“Đưa Trạch quay về New York.” Người trả lời Trần Nhạc Nhung không phải là bác sĩ Jessy, mà là Trần Việt vừa bước vào ngay sau đó. Ông liếc nhìn Trần Nhạc Nhung, lại nói: “Jessy, các anh chú ý một chút, thời gian bay khá dài, trong khoảng thời gian này không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn được.”

“Ba...”

“Nhung Nhung, lại đây với mẹ.” Giang Nhung bước đến kéo tay Trần Nhạc Nhung: “Ba mẹ quyết định đưa Trạch về New York điều trị. Không nói trước cho con là vì không muốn con lo lắng.”

“Mẹ, con...”

“Mẹ biết con không nỡ bỏ anh Liệt. Không sao cả, theo ba mẹ trở về hay là tiếp tục ở lại đây, ba mẹ tùy ý con quyết định.” Giang Nhung bỏ ra thời gian rất lâu để làm công tác tư tưởng cho Trần Việt, Trần Việt mới thay đổi ý định muốn đưa Giang Nhung rời đi.

“Mẹ, anh hai vì con mà bất tỉnh, hai người nghĩ con sẽ bỏ mặc anh ấy sao?” Hai người họ rõ ràng là ép cô quay về, vậy mà bọn họ còn nói với cô, để tùy cô quyết định.

Nhìn như là bày ở trước mặt cô hai con đường, một là đi hai là ở. Nhưng thực chất chỉ có một con đường là cô phải đi, cô không thể nào bỏ mặc Trần Dận Trạch vì cô mà bị thương được.

“Nhung Nhung, xin lỗi con!” Giang Nhung cũng biết, nói là để Trần Nhạc Nhung quyết định, nhưng thật ra cô không thể nào ở lại được.

Vì con gái, mỗi ngày bà đều phải lải nhải trước mặt Trần Việt, nói đến nỗi Trần Việt không thèm để ý đến bà nữa, cuối cùng mới khiến Trần Việt lùi một bước nhỏ.

Một bước nhỏ này, nói là lùi, nhưng bọn họ cũng biết, Trần Việt khăng khăng muốn Trần Nhạc Nhung đi. Chuyện khác còn có thể thương lượng với ông, chỉ có chuyện này, một bước ông cũng không lùi.

Theo ông nói, con gái của bọn họ là bảo bối mà cả nhà nâng trong lòng bàn tay để cưng chiều, một người đàn ông không biết trân trọng cô, Trần Việt cũng không cần.

“Chị à...” Bé cưng giật nhẹ góc áo Trần Nhạc Nhung, ngẩng cái đầu nhỏ lên mà nhìn cô: “Em muốn chị cùng trở về với mọi người. Em không muốn chị ở lại chỗ này, không muốn chị phải tổn thương.”

Ở đây không tốt, ở đây có tên lừa gạt, lừa gạt bỏ rơi chị nó, còn khiến cho anh của nó bị thương. Nó muốn đưa chị về, không bao giờ quay lại nơi này nữa.

“Ừ, chị quay về với mọi người, quay về nhà chúng ta.” Trần Nhạc Nhung ngồi xổm xuống an ủi bé cưng, nước mắt không biết đã rơi từ bao giờ.

“Chị, trong nhà còn có ông bà đang chờ chúng ta, chị trở về, bọn họ sẽ rất vui, em cũng rất vui.” Bé cưng giơ cánh tay tròn mũm mĩm ra, chu đáo lau nước mắt cho chị: “Chị, đừng đau lòng! Anh hai nhất định sẽ khỏe lại.”

“Ừ, sẽ khỏe lại.” Trần Nhạc Nhung lau nước mắt, nhưng càng lau lại càng nhiều. Phải đi, phải rời khỏi nơi có anh Liệt, cô lại nhát gan đến nỗi ngay cả dũng khí nói tạm biệt với anh cũng không có.

Anh Liệt!

Xin lỗi!

Nhung Nhung không thể cùng ở lại bên cạnh anh.

Anh phải cố gắng, phải mau chóng diệt trừ những kẻ xung quanh muốn hại anh, mau chóng ngồi vững chiếc ghế Tổng thống đó của anh, xây dựng quốc gia của anh ngày càng vững mạnh, cho nhân dân của anh đời sống ấm no.

Chapter
1 Chương 951: Ra mắt mẹ chồng tương lai
2 Chương 952: Ngày mai em muốn gả cho anh
3 Chương 953: Không rời không bỏ
4 Chương 954: Khi nào thì đi gặp ba vợ
5 Chương 955: Bá đạo cường thế
6 Chương 956: Đến nhà làm khách (1)
7 Chương 957: Đến nhà làm khách (2)
8 Chương 958: Đến nhà làm khách (3)
9 Chương 959: Đến nhà làm khách (4)
10 Chương 960: Chọc phải tổ ong vò vẽ
11 Chương 961: Phải nói lời giữ lời
12 Chương 962: Tình yêu chính là như vậy
13 Chương 963: Chúng tôi là vợ chồng
14 Chương 964: Da mặt dày mới tốt
15 Chương 965: Còn có một trận chiến khó khăn khác phải chiến đấu
16 Chương 966: Có nguyện ý làm tổng thống phu nhân không
17 Chương 967: Có nguyện ý làm tổng thống phu nhân không(2)
18 Chương 968: Cãi nhau không bằng đánh nhau
19 Chương 969: Đừng trách tôi lật mặt
20 Chương 970: Điều kiện đàm phán
21 Chương 971: Bóng đen vĩnh cửu
22 Chương 972: Sao lại là anh?
23 Chương 973: Anh trai
24 Chương 974: Sau này em sẽ nghe lời anh
25 Chương 975: Anh ta có thể vì em, anh cũng có thể
26 Chương 976: Rốt cuộc anh ta có chỗ nào tốt
27 Chương 977: Anh cứ như vậy bắt nạt con gái
28 Chương 978: Vẫn là câu nói tin tưởng anh
29 Chương 979: Phẫu thuật rất thành công
30 Chương 980: Anh muốn cái gì
31 Chương 981: Trần việt trước giờ chưa từng bị uy hiếp
32 Chương 982: Thông minh ngược lại bị thông minh hại
33 Chương 983: Dáng vẻ của tình yêu
34 Chương 984: Vì Sao không thể bước vào trái tim anh
35 Chương 985: Tạm biệt
36 Chương 986: Cô đi rồi
37 Chương 987: Không hề hối hận
38 Chương 988: Dày vò tinh thần
39 Chương 989: Nghe tin dữ
40 Chương 990: Sụp đổ
41 Chương 991: Diêu liệt
42 Chương 992: Để lại bức thư rồi rời đi
43 Chương 993: Quen biết lại lần nữa
44 Chương 994: Bắt đầu một lần nữa
45 Chương 995: Hẹn hò như người yêu bình thường
46 Chương 996: Xem phim
47 Chương 997: Cuộc đời như vở kịch
48 Chương 998: Giang nhung và trần việt
49 Chương 999: Dài như trời đất [kết thúc]
Chapter

Updated 49 Episodes

1
Chương 951: Ra mắt mẹ chồng tương lai
2
Chương 952: Ngày mai em muốn gả cho anh
3
Chương 953: Không rời không bỏ
4
Chương 954: Khi nào thì đi gặp ba vợ
5
Chương 955: Bá đạo cường thế
6
Chương 956: Đến nhà làm khách (1)
7
Chương 957: Đến nhà làm khách (2)
8
Chương 958: Đến nhà làm khách (3)
9
Chương 959: Đến nhà làm khách (4)
10
Chương 960: Chọc phải tổ ong vò vẽ
11
Chương 961: Phải nói lời giữ lời
12
Chương 962: Tình yêu chính là như vậy
13
Chương 963: Chúng tôi là vợ chồng
14
Chương 964: Da mặt dày mới tốt
15
Chương 965: Còn có một trận chiến khó khăn khác phải chiến đấu
16
Chương 966: Có nguyện ý làm tổng thống phu nhân không
17
Chương 967: Có nguyện ý làm tổng thống phu nhân không(2)
18
Chương 968: Cãi nhau không bằng đánh nhau
19
Chương 969: Đừng trách tôi lật mặt
20
Chương 970: Điều kiện đàm phán
21
Chương 971: Bóng đen vĩnh cửu
22
Chương 972: Sao lại là anh?
23
Chương 973: Anh trai
24
Chương 974: Sau này em sẽ nghe lời anh
25
Chương 975: Anh ta có thể vì em, anh cũng có thể
26
Chương 976: Rốt cuộc anh ta có chỗ nào tốt
27
Chương 977: Anh cứ như vậy bắt nạt con gái
28
Chương 978: Vẫn là câu nói tin tưởng anh
29
Chương 979: Phẫu thuật rất thành công
30
Chương 980: Anh muốn cái gì
31
Chương 981: Trần việt trước giờ chưa từng bị uy hiếp
32
Chương 982: Thông minh ngược lại bị thông minh hại
33
Chương 983: Dáng vẻ của tình yêu
34
Chương 984: Vì Sao không thể bước vào trái tim anh
35
Chương 985: Tạm biệt
36
Chương 986: Cô đi rồi
37
Chương 987: Không hề hối hận
38
Chương 988: Dày vò tinh thần
39
Chương 989: Nghe tin dữ
40
Chương 990: Sụp đổ
41
Chương 991: Diêu liệt
42
Chương 992: Để lại bức thư rồi rời đi
43
Chương 993: Quen biết lại lần nữa
44
Chương 994: Bắt đầu một lần nữa
45
Chương 995: Hẹn hò như người yêu bình thường
46
Chương 996: Xem phim
47
Chương 997: Cuộc đời như vở kịch
48
Chương 998: Giang nhung và trần việt
49
Chương 999: Dài như trời đất [kết thúc]