Chương 975: Anh ta có thể vì em, anh cũng có thể

"Nhung Nhung, không cần…" Trần Dận Trạch dùng hết sức lực cuối cùng trong cở thể anh ta, lộ ra một nụ cười xán lạn: "Như này thật sự rất tốt."

Hi sinh vì cô, vẽ một nét chấm phá chồng chất vào đáy lòng cô.

Cứ như vậy đi, thật sự rất tốt!

Anh dùng hành động thực tế nói cho cô biết, năm đó Quyền Nam Dương có thể làm chuyện vì cô, anh Trần Dận Trạch cũng có thể.

Năm đó Quyền Nam Dương vì cô mà thiếu chút nữa mất mạng, có thể khiến cô nhớ kĩ mười mấy năm, mãi mãi không quên.

Lần này, Trần Dận Trạch anh cũng muốn ích kỷ một lần, dùng cách thức tàn nhẫn như vậy khiến Trần Nhạc Nhung nhớ đến anh, khắc ghi anh trong lòng.

Mặc dù sinh mệnh của anh mới chưa đến ba mươi tuổi đã kết thúc, nhưng chỉ cần có thể khiến cô nhớ mãi không quên, như vậy là đủ rồi.

Anh cảm thấy cuộc làm ăn này rất có lợi, là cuộc làm ăn có lợi nhất từ trước đến nay của anh.

Trần Nhạc Nhung gấp đến độ sụp đổ, cô khóc lớn: "Anh không được nói bậy, em không muốn anh xảy ra chuyện. Nếu ra có chuyện gì, cả đời này em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh. Anh cố chịu đựng, em hiện tại cõng anh rời khỏi đây."

"Nhung Nhung…" Đừng khóc! Câu nói kế tiếp, Trần Dận Trạch đã không còn đủ sức lực để nói ra.

Anh không muốn nhìn thấy cô khóc, không muốn nhìn thấy nước mắt của cô, anh thích ngắm nụ cười của cô.

Anh yêu cô!

Anh từng nghĩ phải mạnh mẽ chiếm đoạt cô, nghĩ muốn đem cô chiếm làm của riêng mình, nhưng mà nụ cười rạng rỡ của cô nói cho anh biết, thật ra thứ anh yêu là nụ cười còn đẹp hơn vẻ đẹp núi sông của cô.

Cô rất thích cười, mỗi khi cô cười, mọi thứ xung quanh đều mất đi màu sắc.

Anh thích xem cô trở thành trung tâm sự chú ý của mọi người.

Nếu như anh cưỡng ép cô ở bên cạnh mình, sẽ càng không thể được nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của cô nữa, đó không phải là thứ anh bằng lòng muốn thấy ở cô.

Anh không thể khiến cô ở bên cạnh anh, nhưng mà anh có thể làm cho cô nhớ kỹ anh.

Dùng cách thức tàn nhất như vậy, khiến cô khắc ghi anh trong lòng!

"Em cõng anh rời khỏi!" Cô muốn đưa anh đi cứu chữa, không thể khiến anh xảy ra chuyện được.

"Nhung…" Trần Dận Trạch còn muốn nói điều gì, khóe mắt quét nhìn trong đám người, đột nhiên có một người bò dậy, anh sợ hãi, trợn trừng hai mắt: "Nhung Nhung, cẩn thận…"

Người đứng lên chính là Quyền Thế Hàn, người mới vừa nãy bị đánh ngất xỉu.

Quyền Thế Hàn lại đứng lên, trong tay của hắn ta còn nắm khẩu súng ngắn vừa mới làm bị thương Trần Dận Trạch.

Trần Dận Trạch muốn đứng dạy đánh ngã Quyền Thế Hàn, nhưng anh lại không còn sức lực để động đậy, chỉ có thể cử động miệng, nói ra để Trần Nhạc Nhung tự cứu chính mình.

Quyền Thế Hàn vốn là con trai của Tổng thống, tương lai sẽ trở thành một trong những Tổng thống kế nhiệm. Về sau, hắn ta bị Quyền Nam Dương dồn ép đã mất đi tư cách thừa kế, thậm chí đến một chỗ ở tốt cũng không có.

Từ thân phận người kế thừa Tổng thống đột nhiên biến thành bộ dạng giống như một tên ăn mày, Quyền Thế Hàn không cách nào chấp nhận được sự chênh lệch như vậy, luôn muốn quay trở về trừ khử Quyền Nam Dương.

Hắn ta đợi mấy năm, mới đợi được một cơ hội, hắn ta không cam tâm bị phá hủy bởi hai người nhà họ Trần này.

Anh giơ súng lên, điên cuồng cười cười: "Dám phá hỏng chuyện tốt của ta, đi chết đi!"

Trần Nhạc Nhung nghe thấy lời nhắc nhở của Trần Dận Trạch, quay đầu lại trong tích tắc, vừa hay nhìn thấy họng súng của Quyền Thế Hàn nhắm ngay đỉnh đầu cô.

Chết tiệt!

Là cô quá sơ suất, một lòng nghĩ đến tình trạng vết thương của Trần Dận Trạch, không ngờ rằng người này còn có thể đứng dậy được.

Pằng…

Là tiếng súng.

Tiếng súng vang lên,Trần Nhạc Nhung sợ tới mức chân run rẩy một cái, nhưng lại vô thức ôm chặt Trần Dận Trạch.

Nhưng sau khi tiếng súng vang lên, Trần Nhạc Nhung cũng không cảm thấy đau đớn, dường như tiếng súng vừa nãy chỉ là ảo giác của cô.

Trần Nhạc Nhung khẽ ngẩng đầu, nhìn thấy giữa hai hàng lông mi của Quyền Thế Hàn bỗng xuất hiện một cái lỗ, máu tươi phun ra, hắn ta trừng lớn hai mặt, “bịch” một cái ngã trên mặt đất.

Sau khi Quyền Thế Hàn ngã xuống, Tầm mắt của Trần Nhạc Nhung mới có thể nhìn ra xa hơn, cũng bởi vậy mới thấy được một người đã sớm đứng phía sau Quyền Thế Hàn.

Đó là một người đàn ông, một người đàn ông đẹp trai, cao lớn, vững chắc, mạnh mẽ.

Anh che bóng mà đến, Trần Nhạc Nhung không nhìn thấy rõ mặt của anh, nhưng chỉ cần anh đứng đó, chỉ cần nhìn thấy bước đi của anh, cô liền có thể biết anh là ai.

Ngoại trừ anh Liệt của cô, còn sẽ là ai đây?

Cô đang đợi anh, vẫn luôn chờ đợi anh, chờ rất lâu, rất lâu, giống như đợi mấy ngàn vạn năm vậy, cuối cùng cũng đợi được ngày anh đến.

Anh vẫn giống hệt như nhiều năm trước, giống như một người anh hùng, luôn ở bên cạnh bảo vệ cô, kéo cô thoát ra khỏi vòng xoáy đen tối, âm u.

Anh chính là anh Liệt của cô!

Anh bước đi đến bên cạnh cô, từng chút một, cô chặt cô vào lòng: "Nhung Nhung…"

Anh gọi tên cô, thanh âm khàn khàn giống như được cát sỏi mài qua.

"Anh Liệt, mau cứ anh ấy! Cứu anh ấy!" Nhìn thấy anh, giống như thấy vị cứu tinh, nước mắt của cô càng không kiêng dè gì cứ thể trào ra.

"Được!" Anh muốn ôm thật chặt cô, muốn hung hăng hôn cô, muốn dùng phương thức trực tiếp nhất chứng minh cô vẫn thật tốt đứng bên cạnh anh, nhưng anh vẫn còn một chuyện quan trọng hơn cần phải làm.

Trần Dận Trạch nằm trên mặt đất, chậm rãi nhắm mắt lại, giọt nước mắt nơi khóe mắt ẩm ướt lặng lẽ chảy xuống.

Anh muốn Trần Nhạc Nhung một mình cùng anh đi hết thời khắc cuối cùng của đời người, thế nhưng cái tên chết tiệt Quyền Nam Dương kia lại chạy đến.

Tên Quyền Nam Dương ấy là ngọn núi cao lớn mà cả đời này anh cũng không có cách nào thay thế được, thật sự là một sự tồn tại khiến người ta chán ghét.

Có lẽ đây chính là vận mệnh đi, trên thế giới này đã có Quyền Nam Dương, sau khi anh có quan hệ với nhà họ Trần, lại mang Trần Dận Trạch đưa đến nhà họ Trần.

Về sau còn xảy ra chuyện gì, Trần Dận Trạch không biết, đại não đã hoàn toàn mất đi ý thức.

Nước A, bệnh viện Nhân dân Quốc gia.

Một giờ trôi qua, hai giờ trôi qua, ba giờ trôi qua,… mười hai giờ trôi qua…

Cửa phòng cấp cứu vẫn sáng đèn, các bác sỹ vẫn đang khẩn trương làm phẫu thuật.

Bên ngoài phòng cấp cứu, có hai người đang đợi, nhưng cả hai đều không nói gì, bầu không khí yên lặng, trầm mặc đến mức đáng sợ.

Trần Nhạc Nhung cuộn tròn trong góc, không ăn không uống cũng không nói chuyện, thậm chí đến lời anh Liệt nói, cô cũng không để ý.

Thời gian trôi qua đã lâu như vậy, trong phòng giải phẫu Trần Dận Trạch sống chết chưa biết, cô ngoại trừ chờ đợi ra thì chuyện gì cũng không làm được, thật sự giống như tuyệt vọng.

"Nhung Nhung…" Quyền Nam Dương muốn khuyên cô, nhưng lại không biết phải nói gì.

Cả hai đều chờ đợi, yên lặng chờ đợi, hy vọng Trần Dận Trạch không xảy ra chuyện, hy vọng Trần Dận Trạch có thể phẫu thuật thành công.

Nhưng họ đều vô cùng rõ ràng, cuộc phẫu thuật đã diễn ra lâu như vậy, xác suất Trần Dận Trạch được cứu sống là vô cùng mong manh.

"Nhung Nhung…" Quyền Nam Dương ôm Trần Nhạc Nhung vào trong ngực, cuối cùng vẫn không có nói gì.

Thời khắc này, bất kể nói cái gì cũng trở nên vô nghĩa, một cái ôm ấm áp, còn có tác dụng hơn mọi lời nói.

"Tổng, Tổng Giám đốc Trần…Ngài đã tới!"

Ngoài hành lang, đột nhiên truyền đến âm thanh nơm nớp lo sợ.

Trần Nhạc Nhung và Quyền Nam Dương cùng quay đầu lại, liếc thấy Trần Việt dẫn theo vài bác sỹ mặc áo dài trắng, đang sải từng bước chân vô cùng ưu nhã về phía họ.

"Ba?" Trần Nhạc Nhung không dám tin vào mắt mình, ba như thế nào lại nhanh như vậy đã tới đây?

"Ừm." Trần Việt khẽ gật đầu, quay đầu phân phó các bác sỹ: "Hiện tại các người mau tiến vào giải quyết tình huống. Mặc kệ tình huống nghiêm trọng như thế nào, nhất định phải cứu sống người trong đó, tôi muốn người bên trong phải sống."

Chapter
1 Chương 951: Ra mắt mẹ chồng tương lai
2 Chương 952: Ngày mai em muốn gả cho anh
3 Chương 953: Không rời không bỏ
4 Chương 954: Khi nào thì đi gặp ba vợ
5 Chương 955: Bá đạo cường thế
6 Chương 956: Đến nhà làm khách (1)
7 Chương 957: Đến nhà làm khách (2)
8 Chương 958: Đến nhà làm khách (3)
9 Chương 959: Đến nhà làm khách (4)
10 Chương 960: Chọc phải tổ ong vò vẽ
11 Chương 961: Phải nói lời giữ lời
12 Chương 962: Tình yêu chính là như vậy
13 Chương 963: Chúng tôi là vợ chồng
14 Chương 964: Da mặt dày mới tốt
15 Chương 965: Còn có một trận chiến khó khăn khác phải chiến đấu
16 Chương 966: Có nguyện ý làm tổng thống phu nhân không
17 Chương 967: Có nguyện ý làm tổng thống phu nhân không(2)
18 Chương 968: Cãi nhau không bằng đánh nhau
19 Chương 969: Đừng trách tôi lật mặt
20 Chương 970: Điều kiện đàm phán
21 Chương 971: Bóng đen vĩnh cửu
22 Chương 972: Sao lại là anh?
23 Chương 973: Anh trai
24 Chương 974: Sau này em sẽ nghe lời anh
25 Chương 975: Anh ta có thể vì em, anh cũng có thể
26 Chương 976: Rốt cuộc anh ta có chỗ nào tốt
27 Chương 977: Anh cứ như vậy bắt nạt con gái
28 Chương 978: Vẫn là câu nói tin tưởng anh
29 Chương 979: Phẫu thuật rất thành công
30 Chương 980: Anh muốn cái gì
31 Chương 981: Trần việt trước giờ chưa từng bị uy hiếp
32 Chương 982: Thông minh ngược lại bị thông minh hại
33 Chương 983: Dáng vẻ của tình yêu
34 Chương 984: Vì Sao không thể bước vào trái tim anh
35 Chương 985: Tạm biệt
36 Chương 986: Cô đi rồi
37 Chương 987: Không hề hối hận
38 Chương 988: Dày vò tinh thần
39 Chương 989: Nghe tin dữ
40 Chương 990: Sụp đổ
41 Chương 991: Diêu liệt
42 Chương 992: Để lại bức thư rồi rời đi
43 Chương 993: Quen biết lại lần nữa
44 Chương 994: Bắt đầu một lần nữa
45 Chương 995: Hẹn hò như người yêu bình thường
46 Chương 996: Xem phim
47 Chương 997: Cuộc đời như vở kịch
48 Chương 998: Giang nhung và trần việt
49 Chương 999: Dài như trời đất [kết thúc]
Chapter

Updated 49 Episodes

1
Chương 951: Ra mắt mẹ chồng tương lai
2
Chương 952: Ngày mai em muốn gả cho anh
3
Chương 953: Không rời không bỏ
4
Chương 954: Khi nào thì đi gặp ba vợ
5
Chương 955: Bá đạo cường thế
6
Chương 956: Đến nhà làm khách (1)
7
Chương 957: Đến nhà làm khách (2)
8
Chương 958: Đến nhà làm khách (3)
9
Chương 959: Đến nhà làm khách (4)
10
Chương 960: Chọc phải tổ ong vò vẽ
11
Chương 961: Phải nói lời giữ lời
12
Chương 962: Tình yêu chính là như vậy
13
Chương 963: Chúng tôi là vợ chồng
14
Chương 964: Da mặt dày mới tốt
15
Chương 965: Còn có một trận chiến khó khăn khác phải chiến đấu
16
Chương 966: Có nguyện ý làm tổng thống phu nhân không
17
Chương 967: Có nguyện ý làm tổng thống phu nhân không(2)
18
Chương 968: Cãi nhau không bằng đánh nhau
19
Chương 969: Đừng trách tôi lật mặt
20
Chương 970: Điều kiện đàm phán
21
Chương 971: Bóng đen vĩnh cửu
22
Chương 972: Sao lại là anh?
23
Chương 973: Anh trai
24
Chương 974: Sau này em sẽ nghe lời anh
25
Chương 975: Anh ta có thể vì em, anh cũng có thể
26
Chương 976: Rốt cuộc anh ta có chỗ nào tốt
27
Chương 977: Anh cứ như vậy bắt nạt con gái
28
Chương 978: Vẫn là câu nói tin tưởng anh
29
Chương 979: Phẫu thuật rất thành công
30
Chương 980: Anh muốn cái gì
31
Chương 981: Trần việt trước giờ chưa từng bị uy hiếp
32
Chương 982: Thông minh ngược lại bị thông minh hại
33
Chương 983: Dáng vẻ của tình yêu
34
Chương 984: Vì Sao không thể bước vào trái tim anh
35
Chương 985: Tạm biệt
36
Chương 986: Cô đi rồi
37
Chương 987: Không hề hối hận
38
Chương 988: Dày vò tinh thần
39
Chương 989: Nghe tin dữ
40
Chương 990: Sụp đổ
41
Chương 991: Diêu liệt
42
Chương 992: Để lại bức thư rồi rời đi
43
Chương 993: Quen biết lại lần nữa
44
Chương 994: Bắt đầu một lần nữa
45
Chương 995: Hẹn hò như người yêu bình thường
46
Chương 996: Xem phim
47
Chương 997: Cuộc đời như vở kịch
48
Chương 998: Giang nhung và trần việt
49
Chương 999: Dài như trời đất [kết thúc]