Chương 85: 85: Tuyệt Vọng

- Ba, sao phải là con chỉ đường cho người lạ.
Bạch Âm tỏ vẻ không đồng ý.
Người lạ?
Cô thật sự xem hắn là người xa lạ...
" Tại sao? Tại sao chỉ anh là người duy nhất tôi còn nhớ mãi? "
Trần Bách Ngôn đột nhiên nhớ lại, hắn siết chặt đôi bàn tay.

Cố gắng không để cảm xúc điều khiển hành động.
Bạch Âm chán ghét hắn cỡ nào, hắn rất muốn biết.

Giọng điệu lúc đó của cô như thể oán trách ông trời vậy.

Oán trách tại sao không cho cô quên đi hắn.

Oán trách tại sao người cô nhớ duy nhất không phải là người khác mà là hắn.

Oán trách tại sao hắn không biến mất khỏi cuộc đời cô mãi.

Còn Cố Duật Thành, người đàn ông nguyện vì Bạch Âm mà hy sinh bản thân.

Gánh tội thay cô mà cũng bị quên lãng một cách không đáng.

Cố Duật Thành khi biết được chuyện này thì phản ứng như thế nào.

Hắn sẽ đau lòng hay chấp nhận đấy là do ông trời sắp đặt.

Trần Bách Ngôn ích kỹ, hắn muốn trở thành một phần quan trọng trong lòng Bạch Âm.
- Không cần thưa ngài, tôi không định đi vệ sinh.

Xin phép mọi người tôi về trước, chúc buổi tối vui vẻ.
Hắn lịch sự để lại lời chúc rồi nhanh chóng rời bàn mà không nhìn Bạch Âm một cái.
Thấy Trần Bách Ngôn đột nhiên thái độ không quen biết, không hiểu sao cô có chút không hài lòng.

Gương mặt hắn lạnh lùng, ngay cả giọng nói cũng không như lúc mới tới.

Bạch Âm không ăn nữa, cô dựa lưng vào ghế suy nghĩ điều gì đó.

Hắn giận cô à?
Ờ mà khoan, sao cô lại nghĩ thế.
Hắn đâu có quyền giận cô, thật vớ vẩn.
- Ba mẹ muốn nói chuyện với Đường Vũ Triết, các con tránh mặt một lát.
Mạc Khương nghiêm túc đề nghị.
- Dạ được.
Mạc Thiệu Khiêm hiểu được vấn đề, cuối cùng ông cũng quyết định.
- Cả con luôn sao?
Bạch Âm mơ màng hỏi.
- Ừ, cả con.
Ông gật đầu.
Bầu không khí biến hoá rõ rệt, sắc mặt của Đường Vũ Triết không tốt lắm.

Anh cảm thấy hình như Mạc Khương đã phát hiện ra chuyện gì rồi.

Nên mới không muốn Bạch Âm ở lại.

Ông xưng hô tên không thân mật chứng tỏ bản thân anh sắp phải đón nhận buổi trò chuyện không mấy an lành.

Mạc Thiệu Khiêm và Ninh Tuyết đứng lên, hai người hướng ánh mắt về phía Bạch Âm.

Ngụ ý cô không nên nén lại, chuyện Mạc Khương chuẩn bị nói với Đường Vũ Triết đảm bảo sẽ làm tổn thương cô.

Mất khoảng vài phút Bạch Âm mới chịu đồng thuận.

Anh nhìn theo bóng lưng cô, gương mặt tuấn tú có lỗi vô cùng.
Ba người im lặng một lúc sau,
- Cậu không có gì muốn khai báo à?
Người hỏi không phải Mạc Khương mà là Mạc phu nhân, giọng nói bà thanh thoát có chút ngọt ngào như kẹo đường.
Đường Vũ Triết không trả lời, các ngón tay đan xen vào nhau.

Gương mặt căng thẳng chưa phần chuẩn bị cho chuyện này.
- Đừng để mất thời gian quý báu của gia đình chúng tôi.

Cậu thông minh thừa biết phu nhân muốn đề cập đến chuyện gì.
Mạc Khương thiếu kiên nhẫn.
- Nếu cậu thấy khó nói vậy thì để tôi trình bày giúp, cậu đồng ý không?
Đường Vũ Triết vẫn chọn cách lặng thinh.
- Được rồi.

Không cần nói nữa, huỷ hôn đi.
Ông dường như sắp tức giận.
- Không thể thưa
- Tại sao không thể? Cậu tiếp cận con gái tôi vì mục đích gì? Muốn tôi nhắc sao? Đường Vũ Triết, đừng tưởng tôi nể ba cậu thì cậu muốn làm gì cũng được.
- Mọi người hiểu lầm con rồi, tình cảm mà con dành cho Bạch Âm thật sự là xuất phát từ trái tim.
Đường Vũ Triết phản ứng mạnh mẽ.
" Dối trá.

"
Mạc Khương khinh thường lấy điện thoại gọi nhanh, không tốn thời gian ông.

Một vệ sĩ áo đen cầm túi giấy bước vào.
Anh ta đặt thứ được coi là bằng chứng lên bàn sau đấy cúi chào Mạc Khương lui đi.

Đường Vũ Triết tò mò muốn biết trong đó chứa đựng cái gì.

Anh đương nhiên không dám mở ra xem một cách tuỳ tiện.

Đường Vũ Triết phút chốc trở nên bất ổn, hô hấp càng khó khăn.

Mạc Khương đã phát hiện ra bí mật của anh đang cố gắng che giấu rồi sao.

Không thể nào, anh rất cẩn thận trong việc này cơ mà.

Đường Vũ Triết tay chân run rẩy, không dám đối diện sự thật trước mắt.

Anh muốn tránh né nhưng không được.

Mạc Khương nhất định không buông tha cho anh dễ dàng đâu.
- Không mở ra xem thử sao cậu Đường?
Tần Chỉ Lam cao giọng.
- Con không tính làm tổn thương Bạch Âm như hai người nghĩ.

Thừa nhận ban đầu không hề có tình cảm gì với cô ấy.
- Về sau, qua một khoảng thời gian tiếp xúc con mới chợt nhận ra bản thân đã thích Bạch Âm.

Mục đích con theo đuổi con gái hai người là muốn...
- Là muốn thử lòng bạn gái.
Đường Vũ Triết nghiến răng nhắm mắt khi vừa dứt lời.
- Chết tiệt.
Quả nhiên là vậy.
Mạc Khương chính thức bị câu nói anh làm giận dữ.
- Bạch Âm là con gái tôi, không phải là vật để cậu đem ra thí nghiệm tình yêu.

Muốn thử lòng bạn gái, nực cười.
- Con xin lỗi, thành thật xin lỗi...
- Xin lỗi thì tôi sẽ cho qua sao hả? Cậu nằm mơ mà cầu xin sự tha thứ của tôi.

Ba mẹ cậu giáo huấn con cái kiểu làm người thế à?
Mạc Khương dùng những câu từ khó nghe.
Không tính làm tổn thương Bạch Âm nhưng trong tâm trí Đường Vũ Triết đã chọn trúng con gái ông làm đối tượng thử lòng bạn gái.

Thì không thể không có mưu tính tương lai.

Mạc Khương không chấp nhận chuyện này được, Bạch Âm nếu biết được mình bị Đường Vũ Triết lợi dụng thì đau lòng như nào.

Bị chơi đùa tình cảm bởi một người đàn ông cô kính mến.

Mạc Khương không dám tưởng tượng tình cảnh đấy.

Ông đã hứa với lòng, sẽ không để Bạch Âm chịu thiệt thòi trong mọi vấn đề cuộc sống.

Nhưng hiện tại Mạc Khương nhận thất bại mở đầu, ông chưa hoàn thành tốt bổn phận một người cha.
- Cút.

Tôi không muốn nhìn thấy mặt cậu.
Những bức ảnh chụp kia, không cần phải coi nữa.

Đường Vũ Triết đã thừa nhận lỗi lầm thì mọi chuyện vẫn nên giải quyết công bằng cho Bạch Âm.
Bên ngoài,
Xe hơi Trần Bách Ngôn còn đậu trước cổng hẳn là chưa muốn rời đi.

Hắn hôm nay tự lái xe, ngồi ghế lái gương mặt tâm tư.

Điếu thuốc lá hắn hút đã là điếu thứ ba.

Trần Bách Ngôn ngước nhìn bầu trời đêm không một ánh sao.

Như thể hắn hết hy vọng về tình yêu viên mãn.
Giá như biết trước tương lai sẽ thành thế này thì Trần Bách Ngôn đã đối xử đàng hoàng tử tế với Bạch Âm hơn rồi.
Đáng tiếc,...
Thế gian làm gì tồn tại cái gọi là giá như...
Giá như...
Nó không khác gì là một điều ước xa hoa không thể thực hiện được.
Trần Bách Ngôn lắc đầu, cười chua xót.
- Sao bây giờ mình thấy tuyệt vọng vậy chứ, không còn sức tranh giành cô ấy.
" Mày vô dụng, mày thật sự vô dụng.

"
- Một ngôi sao hy vọng cũng không thấy đâu, dù chỉ là bé nhỏ.

Không lẽ, mày phải chấp nhận thua cuộc sao Trần Bách Ngôn.
Hắn tự độc thoại bản thân, gương mặt rất buồn bã và đáng thương.
Lại cháy hết thuốc lá, hắn tiếp tục đốt thêm điếu mới.

Bình thường Trần Bách Ngôn không hề thích hút thuốc vì nó không tốt cho sức khoẻ.

Nhưng không hiểu sao ngay tình huống thê thảm này hắn rất cần đến nó để xua tan cảm xúc tồi tệ.

Trần Bách Ngôn bất chợt nhìn thấy bóng dáng Bạch Âm qua làn khói trắng, ảo ảo mờ mờ không chân thật.
- Là em sao?
Hay là do anh vì quá nhớ cô nên đã tưởng tượng...
- Anh chưa về?
Bạch Âm đứng cách xe hắn một khoảng, nhỏ giọng hỏi.
- Là em thật sao...
Trần Bách Ngôn vẫn không tin cô đang xuất hiện trước mặt hắn..

Chapter
1 Chương 51: 51: Mẹ Bị Muỗi Cắn
2 Chương 52: 52: Cô Chán Sống Nên Mới Đụng Vào Cô Ấy
3 Chương 53: 53: Bản Thân Chưa Tốt Thì Đừng Nên Kết Hôn
4 Chương 54: 54: Làm Người Thì Khó Mà Làm Tuesday Thì Dễ
5 Chương 55: 55: Không Phải Ban Đêm Mà Cứ Mơ Mộng
6 Chương 56: 56: Thằng Bé Hành Động Y Hệt Hắn Lúc 5 - 6 Tuổi
7 Chương 57: 57: Cán Cân Không Hề Bằng Phẳng Giữa Hoàng Thất Và Dòng Dõi
8 Chương 58: 58: Thuốc Ngủ Liều Mạnh
9 Chương 59: 59: Muốn Trốn Hắn Hả Đừng Có Nằm Mơ Giữa Ban Ngày
10 Chương 60: 60: Chạy Là Giết
11 Chương 61: 61: Thay Tôn Ngộ Không Trừng Trị Yêu Tinh Nhện Nhện
12 Chương 62: 62: Không Phải Phát Sốt
13 Chương 63: 63: Anh Đến Đúng Thời Điểm Tôi Cần
14 Chương 64: 64: Tha Thứ Là Lời Cảm Ơn
15 Chương 65: 65: Yêu Ai Cũng Được Nhưng Đừng Yêu Hắn Ta
16 Chương 66: 66: Bí Mật Về Thân Phận Của Đại Tiểu Thư Bạch Gia
17 Chương 67: 67: Đòi Lại Công Bằng Ngồi Tù Cũng Đáng
18 Chương 68: 68: Đừng Lấy Mạng Tôi
19 Chương 69: 69: Ninh Khiết Lam Người Phụ Nữ Hồng Nhan Bạc Phận
20 Chương 70: 70: Y Như Chiếc Lá Cuốn Bay
21 Chương 71: 71: Lưu Động Nỗi Tiếc Nuối
22 Chương 72: 72: Nguy Cấp
23 Chương 73: 73: Bỏ Quên Quá Khứ U Tối Tiến Đến Ánh Sáng Tương Lai
24 Chương 74: 74: Thú Nhận
25 Chương 75: 75: Anh Muốn Chịu Trách Nhiệm Với Mẹ Con Em
26 Chương 76: 76: Hành Động Không Khác Gì Đứa Trẻ Ba Tuổi
27 Chương 77: 77: Anh Là Ai
28 Chương 78: 78: Chồng Sắp Cưới Của Bạch Âm
29 Chương 79: 79: Cô Là Món Quà An Ủi Dành Tặng Cho Người Con Gái Ấy
30 Chương 80: 80: Chỉ Cần Cô Thử Một Lần Hắn Nguyện Cả Đời Vì Cô Gian Nan
31 Chương 81: 81: Phải Thử Mới Biết Được Ai Mới Cần Ai
32 Chương 82: 82: Chồng Thứ
33 Chương 83: 83: Tạm Thời Vứt Lòng Tự Trọng Xuống Cống Rác
34 Chương 84: 84: Tình Huống Không Thể Ngờ Tới
35 Chương 85: 85: Tuyệt Vọng
36 Chương 86: 86: Muốn Hôn Nhưng Ngại Mở Lời
37 Chương 87: 87: Đưa Ra Quyết Định
38 Chương 88: 88: Phiên Bản Thu Nhỏ
39 Chương 89: 89: Quá Khứ Không Hẳn Cần Quên Lãng
40 Chương 90: 90: Em Chính Là Mẹ Ruột Của Con Anh
41 Chương 91: 91: Quyết Định Nói Ra Sự Thật
42 Chương 92: 92: Nhớ Lại
43 Chương 93: 93: Đau Dạ Dày
Chapter

Updated 43 Episodes

1
Chương 51: 51: Mẹ Bị Muỗi Cắn
2
Chương 52: 52: Cô Chán Sống Nên Mới Đụng Vào Cô Ấy
3
Chương 53: 53: Bản Thân Chưa Tốt Thì Đừng Nên Kết Hôn
4
Chương 54: 54: Làm Người Thì Khó Mà Làm Tuesday Thì Dễ
5
Chương 55: 55: Không Phải Ban Đêm Mà Cứ Mơ Mộng
6
Chương 56: 56: Thằng Bé Hành Động Y Hệt Hắn Lúc 5 - 6 Tuổi
7
Chương 57: 57: Cán Cân Không Hề Bằng Phẳng Giữa Hoàng Thất Và Dòng Dõi
8
Chương 58: 58: Thuốc Ngủ Liều Mạnh
9
Chương 59: 59: Muốn Trốn Hắn Hả Đừng Có Nằm Mơ Giữa Ban Ngày
10
Chương 60: 60: Chạy Là Giết
11
Chương 61: 61: Thay Tôn Ngộ Không Trừng Trị Yêu Tinh Nhện Nhện
12
Chương 62: 62: Không Phải Phát Sốt
13
Chương 63: 63: Anh Đến Đúng Thời Điểm Tôi Cần
14
Chương 64: 64: Tha Thứ Là Lời Cảm Ơn
15
Chương 65: 65: Yêu Ai Cũng Được Nhưng Đừng Yêu Hắn Ta
16
Chương 66: 66: Bí Mật Về Thân Phận Của Đại Tiểu Thư Bạch Gia
17
Chương 67: 67: Đòi Lại Công Bằng Ngồi Tù Cũng Đáng
18
Chương 68: 68: Đừng Lấy Mạng Tôi
19
Chương 69: 69: Ninh Khiết Lam Người Phụ Nữ Hồng Nhan Bạc Phận
20
Chương 70: 70: Y Như Chiếc Lá Cuốn Bay
21
Chương 71: 71: Lưu Động Nỗi Tiếc Nuối
22
Chương 72: 72: Nguy Cấp
23
Chương 73: 73: Bỏ Quên Quá Khứ U Tối Tiến Đến Ánh Sáng Tương Lai
24
Chương 74: 74: Thú Nhận
25
Chương 75: 75: Anh Muốn Chịu Trách Nhiệm Với Mẹ Con Em
26
Chương 76: 76: Hành Động Không Khác Gì Đứa Trẻ Ba Tuổi
27
Chương 77: 77: Anh Là Ai
28
Chương 78: 78: Chồng Sắp Cưới Của Bạch Âm
29
Chương 79: 79: Cô Là Món Quà An Ủi Dành Tặng Cho Người Con Gái Ấy
30
Chương 80: 80: Chỉ Cần Cô Thử Một Lần Hắn Nguyện Cả Đời Vì Cô Gian Nan
31
Chương 81: 81: Phải Thử Mới Biết Được Ai Mới Cần Ai
32
Chương 82: 82: Chồng Thứ
33
Chương 83: 83: Tạm Thời Vứt Lòng Tự Trọng Xuống Cống Rác
34
Chương 84: 84: Tình Huống Không Thể Ngờ Tới
35
Chương 85: 85: Tuyệt Vọng
36
Chương 86: 86: Muốn Hôn Nhưng Ngại Mở Lời
37
Chương 87: 87: Đưa Ra Quyết Định
38
Chương 88: 88: Phiên Bản Thu Nhỏ
39
Chương 89: 89: Quá Khứ Không Hẳn Cần Quên Lãng
40
Chương 90: 90: Em Chính Là Mẹ Ruột Của Con Anh
41
Chương 91: 91: Quyết Định Nói Ra Sự Thật
42
Chương 92: 92: Nhớ Lại
43
Chương 93: 93: Đau Dạ Dày