Chương 77: Hành động bảo vệ chị dâu

Editor: Bèo

Trái với Khương Nại thu hút các chàng trai thì Tạ Lan Thâm vừa xuất hiện dù chỉ chớp nhoáng cũng khiến các cô gái trong công ty nháo nhào chạy ra cầu thang xem. Cách một cánh cửa bằng thủy tinh, bọn họ vẫn có thể nghe thấy những tiếng bàn tán lầm rầm bên ngoài.

Khương Nại ngồi trên sô pha, đợi anh đến mới tươi cười hỏi: "Sao anh đến sớm vậy?"

Ánh mắt Tạ Lan Thâm tùy ý liếc qua đĩa trái cây. Vừa ngồi xuống bên cạnh, anh đã lấy chiếc đĩa khỏi chỗ Khương Nại, chậm rãi nói: "Hôm nay không có việc gì, nhớ con gái rồi".

Lần đầu tiên nghe thấy anh nói nhớ Tiểu Quan Âm, Khương Nại cười càng vui vẻ, chủ động khoác cánh tay anh, âm thanh không chủ động được lộ ra sự nũng nịu: "Nhớ con gái hay là nhớ em?"

Đuôi mắt Tạ Lan Thâm gợi lên ý cười, thấp giọng hỏi lại: "Em nói xem?"

"Em nói thế nào thì là thế đó".

"Ừ, vợ là số một".

Bên cạnh, Tần Thư Nhiễm không cố ý nghe lén chuyện nhà người ta, âm thầm kinh ngạc thì ra hai người họ lúc riêng tư chính là cái kiểu này, lên tiếng bây giờ cũng không tốt lắm. Đợi Tạ Lan Thâm nhìn sang, Tần Thư Nhiễm mới lên tiếng chào hỏi: "Tạ tổng đến đón Khương Nại về nhà đúng không? Vậy tôi..."

"Ừ".

Tạ Lan Thâm không đợi chị ấy nói xong đã đỡ eo Khương Nại đứng dậy. Bước đến cửa, anh lại nhìn Tần Thư Nhiễm nói: "Cầu thang của công ty khó đi, sau này nếu Khương Nại muốn ra ngoài hít thở không khí thì không cần đưa cô ấy đến đây".

"Được, Tạ tổng đi thong thả".

Cho dù anh dùng ngữ điệu rất ôn hòa nói chuyện nhưng Tần Thư Nhiễm đứng gần một nhân vật lớn vẫn cảm thấy áp lực nặng nề.

Đôi khi không thể không bái phục Khương Nại sao thể yêu đương với vị này của Tạ gia được chứ.

Khương Nại tới công ty cả một buổi chiều rồi được đón về Tạ gia.

Trở về biệt thự, cô ngồi trong phòng ăn cố gắng ăn nửa bát tổ yến sau đó lên tầng hai. Cô tựa trên ghế quý phi bên ban công, cầm chiếc máy tính bảng lướt weibo, trên mạng có một video nhóm nhạc nam của công ty hát nhảy trong một chương trình.

Tạ Lan Thâm thay một bộ quần áo mặc ở nhà rồi mới đến tìm cô, thấy Khương Nại chăm chú nhìn màn hình đang phát mấy chàng trai trẻ nhảy tới nhảy lui.

"Khụ khụ".

Anh hắng giọng hai tiếng, nhẹ nhàng bước qua.

Thân hình cao lớn của anh vừa ngồi xuống đuôi ghế, bàn chân trắng trẻo của Khương Nại tự động rụt lại chừa một chỗ cho anh, ánh mắt không không rời khỏi màn hình.

Tạ Lan Thâm liếc cô mấy giây, vươn tay lấy cốc nước của cô uống một hụm.

Hơn nửa tiếng trôi qua, cuối cùng Khương Nại mới nhớ ra sự tồn tại của anh, lười biếng vươn vai một cái nói: "Ánh mắt chọn người của chị Thư Nhiễm thật là tốt, chất lượng của nhóm nhạc nam ký lần này được lắm".

Đường cong trên khóe môi Tạ Lan Thâm trở nên nhạt nhòa như không tiếp nhận nổi việc cô khen chàng trai khác.

Vì thế một câu sau anh bắt đầu bình luận sơ sơ: "Mùi son phấn quá nặng, trang điểm còn đậm hơn phụ nữ".

Khương Nại hơi bất ngờ nâng mi mắt lên nhìn anh, câu này không giống như lời mà Tạ Lan Thâm có thể nói ra.

Tạ Lan Thâm vẫn tiếp tục, còn bày ra giọng điệu như đang nghiêm túc bàn chuyện công việc, phân tích cho cô biết: "Nhóm nhạc nam hiện nay theo trào lưu nữ tính hóa, giả bộ đáng yêu, mập mờ quan hệ với fan nữ, về lâu dài không phải là chuyện tốt".

Khương Nại nghe xong mặt mũi mù mịt: "Hả?"

"Công ty có quy định rõ thần tượng nhóm nhạc nam không được yêu đương không?"

Tạ Lan Thâm lấy điện thoại của cô đến, ngón tay thon dài bấm vài cái, gửi cho Tần Thư Nhiễm một đoạn tin nhắn: Về sau công ty cấm thành viên nhóm nhạc nam yêu đương.

Khương Nại: "..."

Gửi xong tin nhắn, Tạ Lan Thâm không tiếp tục nói chủ đề này nữa. Anh ôm lấy eo cô hỏi: "Con gái anh có ngoan không?"

Từ khi mang thai đến nay, trừ việc buồn ngủ thì cô không có cảm giác khó chịu nào. Khương Nại co người trong lòng anh, lặng im nghe tiếng nhịp tim của Tạ Lan Thâm, vô cùng hưởng thụ bầu không khí ấm áp này. Lát sau, cô chủ động hỏi một chuyện" "Trên weibo đều nói anh thiếu một người thừa kế... Tạ có có phải cũng muốn có một đứa con trai?"

"Em tin weibo nói làm gì?"

Bàn tay của Tạ Lan Thâm phủ trên cổ cô, rất dịu dàng, vẫn chỉ có một câu đó: "Một mình Tiểu Quan Âm là đủ rồi".

"Em hy vọng con có thể trưởng thành một cách vui vẻ, vô tư..."

Khi mang thai, Khương Nại không nhịn được đã nghĩ rất nhiều. Cô phát hiện bản thân chẳng có yêu cầu đặc biệt gì với đứa con chưa ra đời, cũng không hy vọng điều gì quá lớn lao. Cô chỉ mong đứa bé có thể vô tư vui vẻ, bình an khỏe mạnh mà trưởng thành. Đó chính là sự mãn nguyện của người làm cha làm mẹ.

Cô tựa cằm lên vai Tạ Lan Thâm, nhỏ giọng nói: "Nếu sau này không có con trai thừa kế, anh không được nuôi con thành một nữ cường nhân*, trừ khi bản thân con muốn như vậy".

* Nữ cường nhân: là cụm từ dùng để miêu tả những cô gái, những người phụ nữ độc lập, mạnh mẽ, kiên cường và quyết liệt, không dựa dẫm vào bất cứ ai hay điều gì.

Tạ Lan Thâm nói thầm bên tai cô: "Anh nào nỡ".

Khương Nại mở to đôi mắt đen nhánh nhìn anh, chậm rãi nở nụ cười.

Hai vợ chồng ngồi ngoài ban công một lúc. Sau khi sắc trời bên ngoài tối dần Tạ Lan Thâm mới ôm cô về phòng, tránh cảm lạnh.

9 giờ 10 phút tối, Khương Nại ăn cơm xong, theo thói quen đi dạo, đọc sách một lát mới đi tắm. Đến lúc cô cầm khăn tắm đi ra, muốn tìm Tạ Lan Thâm lau tóc cho mình thì phát hiện không thấy anh đâu.

Phòng ngủ cũng không có, Khương Nại đi đôi dép bông trong nhà, đến thư phòng tìm anh.

Cửa phòng không đóng hẳn, cô bước đi rất rón rén, nhìn thấy Tạ Lan Thâm đang ngồi trên ghế nhìn về phía giá sách, quay lưng về ngọn đèn. Hình bóng anh rất lờ mờ, không biết là đang làm gì.

Khương Nại nhất thời nổi lên tò mò, cố ý đi nhẹ nhàng đến xem.

Dưới ánh đèn mờ ảo, Tạ Lan Thâm cầm điện thoại của Khương Nại, màn hình weibo sáng lên, anh đang xóa từng bình luận nhắc đến người thừa kế, hết cái này sang cái khác. Rõ ràng anh nói cô đừng để ý nhưng bản thân mình lại lén đi xóa.

Khương Nại đột nhiên cảm thấy trái tim muốn tan thành một vũng nước, ngón tay trắng nõn chạm đến vai anh, không báo trước ôm chầm lấy anh. Cả người mềm mại như không xương dán lên tấm lưng rộng lớn của anh, ý cười vui vẻ nói: "Bị em phát hiện rồi".

Ngón tay trỏ của Tạ Lan Thâm hơi ngừng lại, nghiêng đầu lặng lẽ nhìn cô.

Khương Nại không chọc ghẹo anh, chỉ lên màn hình nói: "Bọn họ vẫn sẽ tiếp tục bình luận đấy".

Loại chuyện phí công vô ích này thế nhưng lại có thể chứng minh rõ ràng tình yêu Tạ Lan Thâm dành cho cô.

Tạ Lan Thâm chú ý đến tóc cô vẫn còn ướt, nhất thời không còn hứng thú đi xóa bình luận nữa, xương lông mày nhăn lên: "Khăn đâu?"

Khương Nại đưa khăn cho anh, tự động ngồi vào lòng, hưởng thụ sự phục vụ của anh.

Trong lúc Tạ Lan Thâm tỉ mỉ kiên nhẫn lau từng lọn tóc của cô, Khương Nại lại bất chợt không báo trước rướn lên hôn một cái vào cằm anh coi như phần thưởng: "Chồng ơi".

"Ừ".

"Em yêu anh, rất yêu rất yêu anh..."

Trong đêm tối, giọng nói của phụ nữ càng thêm dịu dàng thoải mái. Tạ Lan Thâm ngập ngừng vài giây, nhấc mí mắt lên nhìn khuôn mặt tươi cười của cô, cuối cùng vẫn bĩnh tĩnh được: "Ừ, anh biết".

Dứt lời không quá ba giây, vành tai Khương Nại nóng lên, nghe thấy anh bổ sung thêm một câu: "Vẫn luôn biết".

...

Cơn sóng gió mang thai kéo dài suốt hai ngày mới dần biến mất trên hotsearch.

Bình thường Khương Nại đều cắm rễ trong đoàn phim, phần lớn người hâm mộ đã quen việc nữ thần nhà họ bặt vô âm tín. Vì vậy, đối với việc gần một năm nay cô không có lịch trình công việc nào họ cũng không có mâu thuẫn gì. Một số người còn chạy đến weibo động viên cô dưỡng thai thật tốt, tranh thủ sinh một người thừa kế rồi hãy trở lại.

Mấy chữ 'người thừa kế' này cuối cùng trở thành thứ mà Tạ Lan Thâm ngứa mắt nhất.

Mang thai được sáu tháng, Khương Nại càng thèm ngủ nghiêm trọng. Đầu xuân thời tiết tốt, cả người cô càng lười biếng hơn. Buổi sáng thức dậy, đến trưa lại tiếp tục buồn ngủ, buổi chiều vẫn phải ngủ bù thêm một giấc.

Có lúc ngay cả Tạ Lâm ở nhà cũng phải nói mấy câu: "Sao cô lại buồn ngủ rồi?"

"Gần đây Tiểu Quan Âm nghịch quá hả?"

"Có phải cô lười quá không đấy, khiến cả đứa bé cũng lười theo?"

Ba câu hỏi liên tiếp khiến Khương Nại không muốn tiếp tục nhàn hạ dưỡng thai ở Tạ gia nữa. Buổi tối cô quấn lấy Tạ Lan Thâm, muốn anh cùng ra ngoài đi dạo.

Tâm trạng của phụ nữ có thai đặc biệt quan trọng. Tạ Lan Thâm cân nhắc xong quyết định hôm sau đưa cô ra ngoài chơi, đến làm khách ở nhà một nhân vật kỳ cựu của Tạ gia.

Vì chuyện này mà mới sáng sớm Khương Nại đã thức dậy, đỡ bụng vào phòng thay đồ mặc một chiếc váy dài, bên ngoài khoác một chiếc áo gió màu xanh nhạt. Mái tóc qua vai, dù không trang điểm nhưng sắc mặt vẫn rất tốt, càng làm tôn nên vẻ dịu dàng thoát tục.

Nếu như không phải bụng cô ấy đã to lên thì đúng là không nhìn ra dáng vẻ của người đang mang thai.

...

Đến nhà của một nhân vật kỳ cựu họ Mạnh từng phục vụ cho Tạ gia, đúng lúc cháu nội của ông ấy vừa đầy tháng.

Tạ Lan Thâm đưa cô đến hỏi thăm, trước tiên tặng một món quà gặp mặt cho cậu bé, lịch sự nói mấy câu với Mạnh lão gia. Sau đó Khương Nại cũng không muốn nghe câu chuyện làm ăn giữa hai người đàn ông.

Cô đứng dậy đi lại một lúc, phòng khách dưới lầu chật ních khách mời đến tham gia tiệc đầy tháng.

Thấy Khương Nại xuất hiện, mọi người đều đồng loạt đứng dậy, không ai dám làm cô khó chịu, cười nói cũng không quên gọi cô một tiếng: "Tạ phu nhân".

Khương Nại ngồi xuống sô pha trong phòng khách, thân phận đặc biệt hơn nữa còn đang mang thai, tự nhiên cô sẽ trở thành đối tượng được quan tâm nhất lúc này. Vốn dĩ không khí đang tốt lành thì có một vị phu nhân họ Chúc đột nhiên hỏi giới tính của đứa bé.

Nụ cười trên khóe môi Khương Nại vẫn không đổi, cũng không đáp lại.

Không khí bỗng chốc trở nên kỳ quái. May mà con dâu của Mạnh lão gia quay lại đứng ra xoa dịu tình hình, mọi người cũng coi như không nghe thấy gì.

Khương Nại ngồi một lúc, cảm thấy không bằng ở chung với Tạ Lan Thâm, tìm đại một lý do đi lên lầu. Đầu tiên cô nghe được giọng điệu tọc mạch của bà Chúc truyền đến từ phòng khách: [Tôi thấy trong bụng vị kia đích thị là con gái, không sai vào đâu được.]

Có người bàn tán thì ắt sẽ có người ở bên phụ họa: [Thế thì cô ta phải mang thai lần nữa rồi.]

[Ngốc thế, còn phải nói à? Cô ta có thể từ một nữ minh tinh giới giải trí leo lên vị trí nữ chủ nhân Tạ gia thì thủ đoạn chắc chắn không đơn giản. Không nhìn thấy chủ nhân Tạ gia bị cô ta mê hoặc đến thần hồn điên đảo à. Ban nãy tôi nhìn thấy trên tầng, cô ta uống một ngụm trà, lông mày mới hơi nhíu lại thôi mà vị kia đã lập tức hỏi có phải trà lạnh rồi không? Có phải dạ dày không thoải mái.]

[Chưa sinh mà đã nuông chiều đến thế rồi. Nếu là con gái, không biết ra sao đây.]

Lúc này một tiếng nói khác chen vào: [Mấy người không biết à? Khi vị kia của Tạ gia chưa lấy vợ, nghe nói muốn bồi dưỡng con của Tạ Lan Tịch làm người thừa kế.]

[Thế chẳng lẽ đứa con trong bụng của Khương Nại cũng chẳng ích gì à?]

[Vậy mới nói, một người không có gia thế hậu thuẫn lại chen chân gả vào nhà giàu, cũng chẳng dễ dàng như thế đâu... Nói không chừng Khương Nại sinh đứa thứ hai xong mới phát hiện từ đầu đến cuối chồng mình đã tính toán bồi dưỡng con của Tạ Lan Tịch.]

[Đúng rồi, tôi thấy mấy người đi lấy lòng nữ chủ nhân Tạ gia là Khương Nại, còn không bằng đi lấy lòng tiểu thư Tạ gia ấy.]

Khương Nại không tiếp tục nghe mấy chuyện tầm phào trời ơi đất hỡi này nữa. Hai hàng mi rũ xuống, vẻ mặt bình tĩnh, không vì mấy lời lảm nhảm vặt vãnh mà tức giận. Đúng lúc cô muốn đi lên cầu thang thì đột nhiên dưới lầu lại truyền đến tiếng động.

Lần này là tiếng thét chói tai, nghe ra sự hoảng hốt cực độ.

Loáng thoáng vẫn có một người là bà Chúc hổn hển lên tiếng trách mắng: "Tạ Lâm, cậu điên à mà lấy nước trà nóng hắt vào người khác".

Trái tim Khương Nại chợt căng thẳng, đúng lúc cô đỡ eo, chuẩn bị đi vào phòng khách thì Tạ Lâm bất ngờ hành động.

Sắc mặt Tạ Lâm trầm xuống đáng sợ, trực tiếp lôi đầu của bà Chúc nhiều chuyện ấn lên bàn trà, tiện tay cầm ấm trà lên, không màng nước còn nóng dốc cả vào miệng bà ta: "Ở sau lưng lời ong tiếng ve nhiều thế, có khát không?"

Khóe miệng của bà Chúc bị bỏng đến toác cả ra, đau đến mức không thốt nên lời, giãy giụa không thôi.

Tạ Lâm rửa miệng thay cho bà ta, cười lạnh vứt ấm trà đi: "Tạ gia chúng tôi sinh bao nhiêu còn phải để bà chõ mõm vào hả?"

"Khụ khụ... Tạ Lâm, cậu đừng có coi trời bằng vung".

Bà Chúc thảm hại quỳ rạp trên mặt đất, tóc tai bù xù, vẻ ngoài lộn xộn, chẳng còn chút gì trang nhã của phu nhân nhà giàu ban nãy. Bà ta ôm cổ họng ho khan vài tiếng: "Anh cậu ở trên lầu..."

"Thế bà đi mách đi, nói với anh ấy cái thai trong bụng chị dâu tôi là con gái, sinh cũng như không".

Đây mới là lần đầu tiên chính miệng Tạ Lâm gọi Khương Nại là chị dâu. Đàn ông trong Tạ gia vẫn luôn che giấu bản thân mình như vậy. Khóe miệng anh ta nhếch lên giễu cợt: "Xem anh tôi có tha cho bà không?"

Bà Chúc mơ hồ thấy lạnh sống lưng, không dám lên tiếng, đã sợ rồi.

Trong mắt bọn họ, Tạ Lâm giống như một con chó điên, nhưng anh ta mang họ Tạ. Chỉ cần một chữ này đã đủ bảo vệ anh ta cả đời này, không ai có thể làm gì được anh ta.

"Ôi chao Tạ nhị công tử, bà Chúc nhất thời uống trà đến mù mờ đầu óc. Bà ấy biết sai rồi, cậu tha cho bà ấy một lần đi".

Rất nhanh đã có người đến giải vây, muốn làm chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.

Tạ Lâm cười rất lạnh lùng, lười lãng phí thời gian với đám đàn bà thấp hèn ấy.

Anh ta sải bước rời khỏi phòng khách, đúng lúc nhìn thấy Khương Nại đứng im một chỗ, không biết đã nghe được bao lâu.

Tâm trạng bực dọc khó hiểu, giọng điệu cũng không được tốt cho lắm: "Đứng đây làm cái gì, chưa nghe đủ à?"

Khương Nại cũng không tức giận, cười với anh ta.

Tạ Lâm càng bực, nhăn nhó nói: "Ngốc không cứu chữa được, sao anh tôi lại nhìn trúng kiểu phụ nữ như chị* cơ chứ".

* Theo diễn biến tâm lý của Tạ Lâm, từ lúc này xưng hô của Tạ Lâm với Khương Nại sẽ là tôi – chị; cậu - tôi.

"Bởi vì là tình yêu đích thực chứ sao".

----------

Truyện được cập nhật nhanh và đầy đủ trên https://diemsaccung09092002.wordpress.com

Chapter
1 Chương 51: Báu vật gia truyền
2 Chương 52: Mời gọi đàn ông yêu thương
3 Chương 53: Dấu hôn sau cổ
4 Chương 54: Dạy quy tắc
5 Chương 55: Cô là Tạ phu nhân?
6 Chương 56: Hôn qua điện thoại
7 Chương 57: Tập kích bất ngờ
8 Chương 58: Công bố tình yêu
9 Chương 59: Tuyên bố của ông lớn lắm tiền và minh tinh nổi tiếng (1)
10 Chương 60: Tuyên bố của ông lớn lắm tiền và minh tinh nổi tiếng (2)
11 Chương 61: Tuyên bố của ông lớn lắm tiền và minh tinh nổi tiếng (3)
12 Chương 62: Mong đợi sinh một thằng nhóc đáng yêu
13 Chương 63: Con gái trong nhà, bảo vệ đến cùng
14 Chương 64: Anh rể thần tiên của chúng ta
15 Chương 65: Ăn cà rốt
16 Chương 66: Gặp anh chính là rút được một quẻ thượng thượng
17 Chương 67: Lấy lòng anh
18 Chương 68: Váy đỏ tuyết trắng
19 Chương 69: Giấc mộng bà chủ hào môn (Trì Châu)
20 Chương 70: Quan Âm Tống Tử
21 Chương 71: Phim hoạt hình
22 Chương 72: Người đàn ông lợi hại nhất
23 Chương 73: Nói dối mũi sẽ dài ra (Tạ Lan Tịch)
24 Chương 74: Quay lại với anh (Tạ Lan Tịch)
25 Chương 75: Còn không ôm là em giận đấy
26 Chương 76: Nô ɭệ của con gái?
27 Chương 77: Hành động bảo vệ chị dâu
28 Chương 78: Yêu em yêu cả đường đi lối về
29 Chương 79: Tiệc đầy tháng của công chúa nhỏ
30 Chương 80: Gọi ba ba
31 Chương 81: Giáp Ất Bính Đinh (Bùi Tứ)
32 Chương 82: Niềm vui có vợ yêu trong lòng
33 Chương 83: Đã ghiền
34 Chương 84: Thiên Tài Đồng Tử
35 Chương 85: Ảnh đế mời lật bài (Trì Châu x Hề Vạn Thanh)
36 Chương 86: Xong việc hút điếu thuốc (Trì Châu x Hề Vạn Thanh)
37 Chương 87: Duyên phận đã định (Trì Châu x Hề Vạn Thanh)
38 Chương 88: Anh ấy là thuốc bổ (Trì Châu x Hề Vạn Thanh)
39 Chương 89: Không nỡ xa anh (Trì Châu x Hề Vạn Thanh)
40 Chương 90: Thịnh thế này như mọi người mong đợi (Trì Châu x Hề Vạn Thanh)
41 Chương 91: Nhung nhớ đều là em (Trì Châu x Hề Vạn Thanh)
42 Chương 92: Diễn thật thâm tình (Tạ Lan Tịch)
43 Chương 93: Sống như nhà tu khổ hạnh (Tạ Lan Tịch)
44 Chương 94: Muốn nửa cái mạng của anh (Tạ Lan Tịch)
45 Chương 95: Tịch Tịch, Giáp Ất Bính Đinh là anh (Tạ Lan Tịch)
46 Chương 96: Trốn cũng không thoát (Tạ Lan Tịch)
47 Chương 97: Vật thay thế (Tạ Lan Tịch)
48 Chương 98: Dễ tụ dễ tan (Tạ Lan Tịch)
49 Chương 99: Anh là Bùi Tứ, rất vui được quen biết em (Tạ Lan Tịch)
50 Chương 100: Toàn văn kết thúc - Phiên ngoại: Cả nhà hạnh phúc
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 51: Báu vật gia truyền
2
Chương 52: Mời gọi đàn ông yêu thương
3
Chương 53: Dấu hôn sau cổ
4
Chương 54: Dạy quy tắc
5
Chương 55: Cô là Tạ phu nhân?
6
Chương 56: Hôn qua điện thoại
7
Chương 57: Tập kích bất ngờ
8
Chương 58: Công bố tình yêu
9
Chương 59: Tuyên bố của ông lớn lắm tiền và minh tinh nổi tiếng (1)
10
Chương 60: Tuyên bố của ông lớn lắm tiền và minh tinh nổi tiếng (2)
11
Chương 61: Tuyên bố của ông lớn lắm tiền và minh tinh nổi tiếng (3)
12
Chương 62: Mong đợi sinh một thằng nhóc đáng yêu
13
Chương 63: Con gái trong nhà, bảo vệ đến cùng
14
Chương 64: Anh rể thần tiên của chúng ta
15
Chương 65: Ăn cà rốt
16
Chương 66: Gặp anh chính là rút được một quẻ thượng thượng
17
Chương 67: Lấy lòng anh
18
Chương 68: Váy đỏ tuyết trắng
19
Chương 69: Giấc mộng bà chủ hào môn (Trì Châu)
20
Chương 70: Quan Âm Tống Tử
21
Chương 71: Phim hoạt hình
22
Chương 72: Người đàn ông lợi hại nhất
23
Chương 73: Nói dối mũi sẽ dài ra (Tạ Lan Tịch)
24
Chương 74: Quay lại với anh (Tạ Lan Tịch)
25
Chương 75: Còn không ôm là em giận đấy
26
Chương 76: Nô ɭệ của con gái?
27
Chương 77: Hành động bảo vệ chị dâu
28
Chương 78: Yêu em yêu cả đường đi lối về
29
Chương 79: Tiệc đầy tháng của công chúa nhỏ
30
Chương 80: Gọi ba ba
31
Chương 81: Giáp Ất Bính Đinh (Bùi Tứ)
32
Chương 82: Niềm vui có vợ yêu trong lòng
33
Chương 83: Đã ghiền
34
Chương 84: Thiên Tài Đồng Tử
35
Chương 85: Ảnh đế mời lật bài (Trì Châu x Hề Vạn Thanh)
36
Chương 86: Xong việc hút điếu thuốc (Trì Châu x Hề Vạn Thanh)
37
Chương 87: Duyên phận đã định (Trì Châu x Hề Vạn Thanh)
38
Chương 88: Anh ấy là thuốc bổ (Trì Châu x Hề Vạn Thanh)
39
Chương 89: Không nỡ xa anh (Trì Châu x Hề Vạn Thanh)
40
Chương 90: Thịnh thế này như mọi người mong đợi (Trì Châu x Hề Vạn Thanh)
41
Chương 91: Nhung nhớ đều là em (Trì Châu x Hề Vạn Thanh)
42
Chương 92: Diễn thật thâm tình (Tạ Lan Tịch)
43
Chương 93: Sống như nhà tu khổ hạnh (Tạ Lan Tịch)
44
Chương 94: Muốn nửa cái mạng của anh (Tạ Lan Tịch)
45
Chương 95: Tịch Tịch, Giáp Ất Bính Đinh là anh (Tạ Lan Tịch)
46
Chương 96: Trốn cũng không thoát (Tạ Lan Tịch)
47
Chương 97: Vật thay thế (Tạ Lan Tịch)
48
Chương 98: Dễ tụ dễ tan (Tạ Lan Tịch)
49
Chương 99: Anh là Bùi Tứ, rất vui được quen biết em (Tạ Lan Tịch)
50
Chương 100: Toàn văn kết thúc - Phiên ngoại: Cả nhà hạnh phúc