Chương 52: 52: Đi Biển

Bởi vì Phó Thần đã ngăn chặn tin tức về Lôi Kiêu và Lâm Ngọc Yên nên mấy ngày sau đó, Lâm Ngọc Yên có một cuộc sống bình đạm, cô cũng không hề hay biết gì về chuyện tin tức kia.
Ngày hôm nay thời tiết rất đẹp, Lâm Ngọc Yên chỉ đến quán cà phê hai tiếng sau đó là đi đến biển.

Mùi không khí mằn mặn mang hương vị của biển luôn là thứ khiến cô cảm thấy khoan khoái, lần trước đi cùng Lâm Đình Vũ nên cô không có nhiều thời gian riêng tư, lần này quay trở lại làng chài ven biển, Lâm Ngọc Yên muốn chơi thật thoải mái cả ngày.
Lâm Ngọc Yên đặt một phòng ở khu du lịch, căn phòng đó hướng ra biển, vừa mở rèm là có thể nhìn thấy khung cảnh bao la bát ngát của đại dương xanh thẵm.
Lâm Ngọc Yên sắp xếp đồ đạc, mặc dù chỉ đi một ngày nhưng cô cũng mang theo mấy bộ trang phục để thay đổi.

Cô chọn cho mình một bộ váy mát mẻ, khoác thêm áo khoác mỏng và đội nón rộng vành, Lâm Ngọc Yên muốn tận hưởng không khí biển của buổi sáng.
Bờ cát trắng trãi dài vô tận, những con sóng vỗ nhẹ vào bờ, âm thành rì rào của hàng dừa khi có gió thổi qua tạo thành âm thanh đặc trưng của bờ biển.

Một vài du khách tụ tập thành nhóm nói chuyện cười đùa vui vẻ.
"Yên Yên!"
Tiếng gọi làm cho bước chân của Lâm Ngọc Yên dừng lại, cô quay đầu, nhìn thấy Phó Thần đang đi đến, bên cạnh còn có Lương Tuấn và một vài người mặc vest sang trọng.

"Phó Thần? Anh cũng đến đây nghỉ mát à?"
Lâm Ngọc Yên cười hỏi, sau chuyện Phó Thần bị bắn thì mối quan hệ giữa hai người đã thay đổi rất nhiều, lần gặp trước ở nhà hàng của Trương Thế Bảo đã khẳng định điều đó.

Phó Thần bây giờ cũng rất tự nhiên gọi cô là Yên Yên mà không ngượng miệng.
"Khi du lịch này là Phó Thị và Lâm Thị hợp tác xây dựng, tôi đến đây thị sát thôi, còn em? Em thay anh trai em xem xét tình hình ở đây sao?"
Nửa câu đầu của Phó Thần rất nghiêm túc, nhưng nửa câu sau hoàn toàn có ý đùa cợt.
"Tôi đến đây thư giản, chuyện của Lâm Thị tôi không biết gì cả."
Lâm Ngọc Yên thành thật đáp.
"Em đã ăn gì chưa? Tôi mời em đi ăn nhé?"
"Vẫn chưa, nhưng không phải anh đang đi thị sát tình hình à?"
Lâm Ngọc Yên vừa nói vừa ngó sang mấy người đi cùng Phó Thần và Lương Tuấn, sắc mặt bọn họ nhìn cô và hắn rất miễn cưỡng.
"Tôi thị sát xong rồi." Phó Thần bước đến gần Lâm Ngọc Yên: "Chuyện còn lại để Lương Tuấn thay tôi giải quyết là được."
Nghe Phó Thần nói, Lương Tuấn bỗng rùng mình, boss của hắn đâu chỉ đơn giản là đến đây thị sát mà còn xử lý khiếu nại của ngư dân quanh đây.

Nội dung đại khái là họ không hài lòng khi có nhiều du khách xả rác bừa bãi trên bãi cát và dưới biển, làm mất mỹ quan vốn có của nơi đây.

Hắn và boss cũng chỉ mới đến thôi.

Vấn đề xả rác nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, muốn giải quyết rất tốn thời gian.
"Thật vậy sao?"
Lâm Ngọc Yên nghiêng đầu nhìn Lương Tuấn.
Nhận ra ánh mắt của Lâm Ngọc Yên dành cho mình, Lương Tuấn cười gượng đáp: "Đúng vậy, đúng vậy, Phó tổng không có bận gì cả, chuyện còn lại tôi có thể giải quyết!"
"Em cũng nghe rồi đó, chúng ta đi thôi, em muốn ăn gì?"
Phó Thần xoay người Lâm Ngọc Yên lại rồi cùng cô rời đi trước sự tĩnh lặng kì lạ của Lương Tuấn và mấy vị mặc vest.

Phó Thần nhân lúc Lâm Ngọc Yên không chú ý xoay đầu lườm mấy tên mặc vest kia một cái, ý cảnh cáo đừng nên làm phiền họ.
"Tôi muốn ăn súp hải sản, lần trước anh tôi có đưa tôi đến một quán rất ngon."
Lâm Ngọc Yên hồi tưởng lại hương vị súp hải sản, món ăn ngon lành mà cô nhớ mãi không quên, đồng thời cũng là ký ức không vui khi món súp đó là nguyên nhân khiến Lâm Đình Vũ gặp họa.
"Tôi biết nơi đó rồi." Phó Thần đáp: "Em rất thích món đó à?"
"Đúng vậy, nó rất ngon đó."
Lâm Ngọc Yên háo hức.
"Ừm, tôi biết rồi."
Phó Thần cùng Lâm Ngọc Yên tản bộ bờ biển sau đó rẽ qua hướng của làng chài, con đường nhựa thẳng tắp nằm giữa, hai bên là nhà cửa san sát, mùi thơm của các món hải sản được chế biến lan tỏa khắp con đường, Lâm Ngọc Yên rất muốn ăn hết hải sản trên con đường này.
"Đến rồi."
Phó Thần và Lâm Ngọc Yên đi vào trong quán, đây đúng là nơi cô cùng Lâm Đình Vũ ghé qua.

Lâm Ngọc Yên không cần nhìn thực đơn đã gọi món, lần này tâm trạng không giống với lần trước, cô ăn cũng vui vẻ hơn.
Phó Thần cũng gọi cho mình một đĩa mì nhưng hắn không đụng đũa, chỉ ngồi nhìn Lâm Ngọc Yên ăn uống vui vẻ mà thôi.
Cũng mấy hôm rồi không gặp cô, hắn phải ngắm cô lâu một chút.
"Em có muốn ăn thêm không?"
Phó Thần đưa giấy ăn cho Lâm Ngọc Yên khi thấy cô đã ăn xong món súp.
"Tôi muốn ăn thêm mấy món khác nên nhiêu đây là đủ rồi." Lâm Ngọc Yên nhibf qua đĩa mì của Phó Thần: "Mì ở đây không hợp khẩu vị của anh sao?"

"Thật ra tôi không đói, em có muốn ăn không?"
"Như vậy không hay lắm..."
"Em thích ăn thì cứ ăn đi.

Không cần ngại, tôi chưa động vào đĩa mì nên không cần lo ăn đồ thừa của tôi."
"Tôi không có ý đó." Lâm Ngọc Yên cười: "Vậy tôi không khách sáo đâu.

Hay là cùng nhau ăn đi."
Lâm Ngọc Yên chia cho Phó Thần một nửa, sau đó cô bắt đầu ăn.

Trước nay Lâm Ngọc Yên ăn uống rất tự nhiên không hề kiêng khem hay là ăn giả như mấy cô gái khác.
Phó Thần không muốn phụ ý tốt của cô nên cũng bắt đầu ăn..

Chapter
1 Chương 51: 51: Anh Họ Anh Xem Tin Tức Chưa
2 Chương 52: 52: Đi Biển
3 Chương 53: 53: Phó Thần Có Phải Anh Thích Tôi Không
4 Chương 54: 54: Tôi Đến Vì Bạn Gái Không Phải Vì Trương Thể Loan
5 Chương 55: 55: Khởi Đầu Của Âm Mưu Trên Biển
6 Chương 56: 56: Gậy Ông Đập Lưng Ông
7 Chương 57: 57: Tôi Không Ngại Diễn Vai Phản Diện Với Cô Đâu
8 Chương 58: 58: Trương Thể Loan Diễn Xuất
9 Chương 59: 59: Lạc Hạ Tâm
10 Chương 60: 60: Vậy Các Người Đưa Cô Ấy Ra Boong Du Thuyền Để Làm Gì
11 Chương 61: 61: Tôi Biết Ai Là Tên Trộm
12 Chương 62: 62: Để Tôi Làm Một Chuyện Trước Đã
13 Chương 63: 63: Tôi Không Phải Thánh Mẫu Nên Sẽ Không Bỏ Qua Cho Người Muốn Giết Tôi Đâu
14 Chương 64: 64: Trước Kia Quang Minh Chính Đại Bây Giờ Thập Thò Lén Lút
15 Chương 65: 65: Hay Là Chúng Ta Tái Hôn Nhé
16 Chương 66: 66: Em Nói Tôi Biết Yêu Là Gì Được Không
17 Chương 67: 67: Anh Có Biết Tôi Cực Kỳ Ghét Anh Không
18 Chương 68: 68: Tôi Còn Phải Chăm Sóc Cho Yên Yên
19 Chương 69: 69: Trương Thể Loan Tính Toán
20 Chương 70: 70: Trương Thể Loan Sẽ Không Chịu Thiệt Xin Lỗi Như Vậy Đâu
21 Chương 71: 71: Tôi Có Thể Đến Bữa Tiệc Xin Lỗi Không
22 Chương 72: 72: Anh Đã Nhìn Rõ Bạn Gái Của Anh Chưa
23 Chương 73: 73: Phàm Phu Tục Tử Sao Sánh Được Với Hoa Tiên
24 Chương 74: 74: Cô Tốt Bụng Vậy Sao
25 Chương 75: 75: Trò Mèo
26 Chương 76: 76: Mắt Thần
27 Chương 77: 77: Vì Tôi Ganh Tị Với Cô
28 Chương 78: 78: Âm Mưu Của Trương Thể Loan Bắt Đầu
29 Chương 79: 79: Đừng Trách Tôi Không Nghĩ Đến Tình Chị Em
30 Chương 80: 80: Tôi Sẽ Chứng Minh Tôi Xứng Đáng Với Ngọc Yên
31 Chương 81: Chương 81
32 Chương 82: 82: Chị Đang Làm Cái Quái Gì Vậy
33 Chương 83: 83: Kiêu Chị Là Nạn Nhân Mà
34 Chương 84: 84: Trương Thể Loan Lại Bị Vả Mặt
35 Chương 85: 85: Kết Thúc Để Bắt Đầu
36 Chương 86: 86: Tôi Ghen Với Lôi Kiêu Và Anh Trai Của Em
37 Chương 87: 87: Món Mì Ngon Nhất
38 Chương 88: 88: Bí Mật Của Lâm Đình Vũ
39 Chương 89: 89: Sóng Gió
40 Chương 90: 90: Hoắc Viên Và Hoắc Kiêu
41 Chương 91: 91: Thì Ra Cảm Giác Bị Từ Chối Lại Đau Như Vậy
42 Chương 92: 92: Chạm Mặt
43 Chương 93-94
44 Chương 95: 95: Tâm Trạng Không Tốt Của Lâm Ngọc Yên
Chapter

Updated 44 Episodes

1
Chương 51: 51: Anh Họ Anh Xem Tin Tức Chưa
2
Chương 52: 52: Đi Biển
3
Chương 53: 53: Phó Thần Có Phải Anh Thích Tôi Không
4
Chương 54: 54: Tôi Đến Vì Bạn Gái Không Phải Vì Trương Thể Loan
5
Chương 55: 55: Khởi Đầu Của Âm Mưu Trên Biển
6
Chương 56: 56: Gậy Ông Đập Lưng Ông
7
Chương 57: 57: Tôi Không Ngại Diễn Vai Phản Diện Với Cô Đâu
8
Chương 58: 58: Trương Thể Loan Diễn Xuất
9
Chương 59: 59: Lạc Hạ Tâm
10
Chương 60: 60: Vậy Các Người Đưa Cô Ấy Ra Boong Du Thuyền Để Làm Gì
11
Chương 61: 61: Tôi Biết Ai Là Tên Trộm
12
Chương 62: 62: Để Tôi Làm Một Chuyện Trước Đã
13
Chương 63: 63: Tôi Không Phải Thánh Mẫu Nên Sẽ Không Bỏ Qua Cho Người Muốn Giết Tôi Đâu
14
Chương 64: 64: Trước Kia Quang Minh Chính Đại Bây Giờ Thập Thò Lén Lút
15
Chương 65: 65: Hay Là Chúng Ta Tái Hôn Nhé
16
Chương 66: 66: Em Nói Tôi Biết Yêu Là Gì Được Không
17
Chương 67: 67: Anh Có Biết Tôi Cực Kỳ Ghét Anh Không
18
Chương 68: 68: Tôi Còn Phải Chăm Sóc Cho Yên Yên
19
Chương 69: 69: Trương Thể Loan Tính Toán
20
Chương 70: 70: Trương Thể Loan Sẽ Không Chịu Thiệt Xin Lỗi Như Vậy Đâu
21
Chương 71: 71: Tôi Có Thể Đến Bữa Tiệc Xin Lỗi Không
22
Chương 72: 72: Anh Đã Nhìn Rõ Bạn Gái Của Anh Chưa
23
Chương 73: 73: Phàm Phu Tục Tử Sao Sánh Được Với Hoa Tiên
24
Chương 74: 74: Cô Tốt Bụng Vậy Sao
25
Chương 75: 75: Trò Mèo
26
Chương 76: 76: Mắt Thần
27
Chương 77: 77: Vì Tôi Ganh Tị Với Cô
28
Chương 78: 78: Âm Mưu Của Trương Thể Loan Bắt Đầu
29
Chương 79: 79: Đừng Trách Tôi Không Nghĩ Đến Tình Chị Em
30
Chương 80: 80: Tôi Sẽ Chứng Minh Tôi Xứng Đáng Với Ngọc Yên
31
Chương 81: Chương 81
32
Chương 82: 82: Chị Đang Làm Cái Quái Gì Vậy
33
Chương 83: 83: Kiêu Chị Là Nạn Nhân Mà
34
Chương 84: 84: Trương Thể Loan Lại Bị Vả Mặt
35
Chương 85: 85: Kết Thúc Để Bắt Đầu
36
Chương 86: 86: Tôi Ghen Với Lôi Kiêu Và Anh Trai Của Em
37
Chương 87: 87: Món Mì Ngon Nhất
38
Chương 88: 88: Bí Mật Của Lâm Đình Vũ
39
Chương 89: 89: Sóng Gió
40
Chương 90: 90: Hoắc Viên Và Hoắc Kiêu
41
Chương 91: 91: Thì Ra Cảm Giác Bị Từ Chối Lại Đau Như Vậy
42
Chương 92: 92: Chạm Mặt
43
Chương 93-94
44
Chương 95: 95: Tâm Trạng Không Tốt Của Lâm Ngọc Yên