Chương 107: Bài học kinh nghiệm xương máu

Bốn chữ "chưa từng có thai” vừa nói ra, thì người đầu tiên ngây người chính là Trang Sĩ Dương, khoảnh khắc này ông có chút không thể tin mà nhìn chằm chằm Ngô thái ý đang ở trước mặt,"Ngô thái y, lời của ngài là có ý gì?"

Ngô thái y so với ông thì còn tức hơn: "Có ý gì? Các người rõ ràng là đang trêu chọc lão phu, vậy mà còn hỏi ta có ý gì?" Ông nhìn chằm chằm Hàn Nhạn, dường như là đang hiểu ra cái gì đó, cho nên ông mới nói nhiều hơn một chút: "Phụ nhân này không có tin mừng, làm sao có thể sảy thai?"

"Ngươi gạt ta?" Trang Sĩ Dương nhìn chằm chằm vào Mị di nương, từng chữ giống như là nặng từ giữa kẽ răng ra.

"Lão gia, thiếp không cô ý. " Mị di nương biết bây giờ không thể phản bác gì nữa rồi, nên vội vàng từ trên giường bò xuống. Sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, liên tục cầu xin tha thứ: "Lão gia, người hãy tha cho thiếp thân một lần đi, thiếp thân không dám nữa."

Tỷ muội Chu thị liếc nhìn nhau, cũng là không nói gì nhưng mà trong lòng thì thở phào nhẹ nhõm. Trước đó họ đã cảm thấy rất kỳ lạ rồi, sắp xếp của Mị di nương hoàn toàn không bình thường, không biết có phải là đang có âm mưu gì hay không, bây giờ nghe thấy Ngô thái y nói Mị di nương giả bộ có thai, thì trong lòng lại hiểu rõ rà vài phần. Nếu như Mị di nương mang thai giả, muốn mượn cơ hội này để sảy thai thì đây chính là lý do tốt nhất, đồng thời còn có thể lật ngã Hàn Nhạn. Tuy trước đó Hàn Nhạn và bà ta là cùng một phe, nhưng mà một khi Hàn Nhạn đắc thế, thì Mị di nương không thể không cảnh giác. Chỉ là. . . hai tỷ muội Chu thị nhìn về phía Hàn Nhạn, không hẹn mà cùng cảm thấy lạnh cả tim, việc đã đến nước này rồi, có một sự thật rất rõ ràng chính là họ đã thua! Kế hoạch được bày trí cực kỳ tỉ mỉ, sau cùng lại bị bố cục khác vây lại, nhưng người bị vây chính là họ.Họ bại trong tay một thiếu nữ còn chưa tới tuổi cập kê, nàng đã từng bị họ phớt lờ không thèm ngó tới, nàng chỉ là một đứa bé khúm núm trốn sau lưng người khác. Chuyện tình của Mị di nương hai tỷ muội bà đều không biết, nhưng mà dáng vẻ Hàn Nhạn đã cho thấy rõ ràng là nàng đã sớm biết chuyện này. Vì vậy mới tương kế tựu kế, cuối cùng mới có thể xảy ra mọi chuyện như thế này, chì dùng một giọt nước để tràn ly!

Mưu kế đúng thật là vô cùng thâm sâu!

Có đối thủ như vậy làm cho họ cảm thấy có chút sợ hãi.

Bây giờ trong lòng họ đều cảm thấy bất an, không chỉ riêng tỷ muội Chu thị, mà còn có Mị di nương. Mị di nương sợ tới mức nước mắt liên tục trào ra nhưng trong lòng thì vô cùng buồn bực, chuyện hôm nay vốn không nên như vậy. Bà vốn dĩ muốn dùng chuyện sảy thai này đẻ đem tất cả sai lầm đổ lên trên người Hàn Nhạn. Bà và tỷ muội Chu thị đã bàn bạc với nhau, chỉ cần Tĩnh Hư đạo trưởng vừa tới, thì sẽ lục soát phòng của Hàn Nhạn rồi lấy ra vậy kia, như vậy mới có thể đem toàn bộ nước bẩn giội lên trên người Hàn Nhạn. Đến lúc đó, Hàn Nhạn sẽ hết đường chối cãi, ngoài việc nhận tội cũng không còn cách nào khác. dChỉ là trước đó Chu thị chỉ muốn bà giả bộ động thai, nhưng trong lòng bà lại nóng như lửa đốt, sợ chuyện đứa bé sẽ bị lộ ra, bởi vậy hôm nay mới có việc sảy thai xảy ra. Đại phu và bà đỡ đã chuận bị tốt, sao có thể đột nhiên xuất hiện ra một Ngô thái y, còn vạch trần kế hoạch của bà rất rõ ràng! Mà tỷ muội Chu thị, vì sao lại hiện tại hiện ra dáng vẻ hồn bay phách lạc chứ. Chuyện này không nên như vậy.

Tuy trong lòng Mị di nương nghĩ như vậy nhưng cũng không dám biểu hiện ra bên ngoài. Vì bà biết rõ, Trang Sĩ Dương hận nhất là người phản bội ông ta, trước đó bà đã dối gạt nói mình có tin vui, Trang Sĩ Dương vô cùng vui mừng, đối trong đứa bé trong bụng của mình càng thêm che chở. Hôm nay biết tất cả đều là giải, một khi giận chó đánh mèo thì bà. . . Trang Sĩ Dương làm người có bao nhiêu độc ác, Mị di nương ở cạnh ông nhiều năm như vậy đưng nhiên là hiểu rất rõ. Bà tuyệt đối sẽ không có kết quả tốt, nghĩ tới đây bà càng cảm thấy lạnh cả người.

Khoảnh khắc này tâm tình của Trang Sĩ Dương lại giống như sóng to gió lớn, chuyện hôm nay toàn bộ đều vượt quá dự liệu của ông. Đầu tiên là Mị di nương sảy thai, bản thân ông đã không có con trai trưởng bây giờ lại có chứng cứ chứng minh ông gian díu với Đại Chu thị, bây giờ Ngô thái y lại nói Mị di nương giả mang thai, lặp tức ông chỉ cảm thấy có một sự sỉ nhục vô cùng sâu sắc, ngay lặp tức ông giơ chân lên đá một cước về phía Mị di nương: "Tiện nhân! Nói! Tại sao gạt ta! Ta đối với ngươi tốt như vậy!" Ông tức giận đến muốn ngất đi, chỉ là chân của ông vẫn liên tục đạp Mị di nương, trong miệng không ngừng nói ra từ ‘tiện nhân’. Dù sao thì Mị di nương cũng là nữ tử, bị ông đán như vậy nên bà đã cuộn tròn người lại, càng không ngừng kêu gào cầu xin tha thứ: "Lão gia, thiếp sai rồi, lão gia, Mị nhi không dám nữa, lão gia, lão gia. . ."

Trong lòng Mị di nương vừa đau vừa hận, nàng theo Trang Sĩ Dương nhiều năm như vậy, nhưng đây mới lầ lần đầu tiên nhìn thấy cái Trang Sĩ Dương tức giận đến như vậy, dáng vẻ quả thực là muốn giết người. dBà tự xưng bản thân mình biết cách nắm tâm của nam nhân, nhưng mà Trang Sĩ Dương ở trước mắt làm gì còn có nhu tình ý mật mà ngày thường hay đối xử với bà. Ánh mắt của ông làm cho bà sợ hãi, nhưng mà đều Mị di nương không cam lòng chính là hôm nay tại sao mọi chuyện lại thành như vậy!

Đúng lúc này, Hàn Nhạn nãy giờ không nói lời nào lại đột nhiên đứng dậy mở miệng nói: "Phụ thân, người hãy bình tĩnh đừng quá nóng nảy."

Âm thanh của nàng giống như sương sớm mát rượi, trong hoàn cảnh khô nóng lại khiến cho người khác cảm thấy trong sáng, không tự chủ được mà bình tĩnh trở lại. Điều quan trọng hơn là, trong giọng nói của nàng lại mang theo một ý lạnh như có như không, giống như là đã xem đủ cuộc vui rồi, bây giờ đến lượt nàng tính sổ, làm cho trong lòng người khác cảm thấy vô cùng kinh sợ và châm chọc.

Mị di nương nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía Hàn Nhạn.

Hàn Nhạn không nhanh không chậm nói: "Phụ thân không thấy mọi chuyện quá kỳ lạ hay sao? Ngô thái y nói Mị di nương chưa từng có thai, đương nhiên sẽ không nói dối, nhưng mà Tĩnh Hư đạo trưởng lại nói Mị di nương sảy thai nguyên nhân chính là vì con, vì con đã dẫn tới Tà Thần." Nàng cười cười: "Tĩnh Hư đạo trưởng cầm ngày sinh tháng đẻ của Chu di nương, lại nói Chu di nương khắc phụ khắc phu. Phụ thân, lời nói của Tĩnh Hư đạo trưởng, đến cuối cùng rốt cuộc là thật hay là giả?"

Mọi người xung quanh đều sửng sờ, không hiểu rốt cuộc là Hàn Nhạn muốn làm cái gì.

"Tĩnh Hư đạo trưởng đã thừa nhận, ông ta bị Chu di nương và Chu phu nhân xúi giục để hãm hại Hàn Nhạn. Nhưng mà bây giờ xem ra, chỉ sợ trong này cũng có một phần của Mị di nương. Mưu hại thê tử của đại thần trong triều, nên bị tội gì!"

Sẽ không ai nghĩ đến đột nhiên lại Hàn Nhạn lấy danh phận Huyền Thanh Vương phi ra để nói chuyện, toàn bộ Kinh Thành mọi người đều biết Huyền Thanh Vương vô cùng yêu thương Hàn Nhạn.Nếu tỷ muội Chu thị và Mị di nương hợp lại muốn hại Hàn Nhạn, chuyện này mà truyền đến tai của Huyền Thanh Vương, thì không biết sẽ nổi lên bao nhiêu song gió. Lặp tức mọi người xung quanh đều nhìn nét mặt của tỷ muội Chu thị, trong nháy mắt lặp tức có vài phần kiêng kị, sợ họ sẽ níu kéo quan hệ với mình, khi đó không chừng cả Huyền Thanh Vương cũng sẽ trách tội xuống.

Nhìn thấy không ai trả lời, Hàn Nhạn lại cười nói: "Nhưng mà Tĩnh Hư đạo trưởng lại được Thất Điện hạ cố ý đưa thiếp mời để mời tới Trang phủ. Chắc không phải là Thất Điện hạ đã sớm biết chuyện này chứ?"

Thất Hoàng Tử sững sờ, lập tức trầm giọng nói: "Nói hưu nói vượn gì đó! Bản điện hah đối với chuyện này hoàn toàn không biết gì hết!" Hắn nheo mắt lại nhìn Hàn Nhạn, trong lòng trở nên âm u vô cùng, Trang Hàn Nhạn này, thật sự là một đối thủ to lớn và vô cùng đáng sợ, nàng rõ ràng là đang muốn dụ dỗ hắn! Đáng tiếc lúc ban đầu hắn cũng không biết kế hoạch của nàng, bây giờ nếu như không muốn đếm xỉa tới thì e là không được. Chuyện hôm nay, e là không muốn dính vào người hắn cũng khó. Nhưng mà, nàng đúng thật là quá to gan!

Hàn Nhạn mặc kệ trong lòng Thất hoàng tử mình nghĩ về mình như thế nào, nàng chỉ là cười tủm tỉm xoay người lại nói với Vệ Vương: "Hôm nay Trang phủ đã xảy ra chuyện lớn như vậy, còn liên quan đến Hoàng Thân Quý Tộc. Hàn Nhạn thật sự là không biết nên làm như thế nào mới đúng, đành phải mời quan phủ đến giải quyết, tất cả mọi người đều là nhân chứng tận mắt trong thấy mọi chuyện, thỉnh cầu Vệ Vương đại nhân cũng đứng ra làm chứng. Mọi chuyện hôm nay xảy ra trong Trang phủ, thỉnh xin mọi người đều làm chứng cho!" Nàng nói xong cũng không đợi người khác trả lời, lặp tức lạnh lùng quát: "Mộc Nham!"

"Có thuộc hạ!" Mộc Nham lách mình đi ra, sau khi chứng kiến mọi việc thì bây giờ hắn quả thực là bội phục Hàn Nhạn đến rạp đầu xuống đất. Trước kia chỉ chứng kiến Hàn Nhạn thông minh và xảo hoạt, nhưng mà chuyện hôm nay thì nàng lại có một tâm kế tuyệt vời. Hắn không biết như vậy thì có cái gì không tốt, nếu như là người ngây ngốc, thì ở Huyền Thanh Vương phủ, cũng không là đã chết qua bao nhiêu lần rồi. dNgười bên cạnh Vương Gia, tất nhiên phải có quyết đoán và dũng khí, hôm nay Hàn Nhạn đã để cho hắn nhìn thấy một màn kịch vui. Trước khi xảy ra chuyện của Mị di nương, thì Mộc Nham đã được Hàn Nhạn phân phó, ở Thanh Thu Uyển đã tìm được bao vải đỏ mà Chu thị muốn hãm hại Hàn Nhạn. Sau khi lấy vật trong đó ra, thì hắn bỏ cái yếm của Đại Chu thị vào, giấu vào trong phòng Trang Sĩ Dương. Bây giờ nhìn lại, đúng là tuồng vui này tăng thêm không ít đặc sắc.

Giao cho quan phủ, thì chẳng khá nào đem toàn bộ mọi chuyện xảy ra hôm nay của Trang phủ công bố cho tất cả mọi người biết, kể cả gian tình của Đại Chu thị và Trang Sĩ Dương, nhưng mà Mộc Nham đã nhanh chóng rời đi rồi. Giọng điệu của Hàn Nhạn không thể nghi ngờ, rõ ràng là nàng đã sớm tính toán xong.

Ánh mắt mọi người đều tập trung lại, không phải là Mị di nương đang khóc lóc, không phải Đại Chu thị đang chật vật, cũng không phải là Chu thị đang xụi lơ trên mặt đất, mà là trên người Hàn Nhạn. Nàng lẳng lặng nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt, phân phó hạ nhân việc đâu vào đấy, làm cho mọi người không khỏi sinh ra một tia ảo giác. Thiếu nữ trước mặt người rõ ràng chính là dáng vẻ của chủ nhân ở Trang phủ, Trang phủ lần lượt nối gót nhiều chuyện hoang đường tới vậy, nhưng mà nàng một lần nhăn lông mày cũng không có, thậm chí còn có một lúc lâu là ngồi cười tủm tỉm. Nụ cười kia phát ra từ đáy lòng, nhưng chưa từ đến đáy mắt, khi nhìn thật sâu thì lại làm cho người khác cảm thấy lạnh cả người.

Trang Ngữ Sơn gắt gao nắm chặt tay của mình, quả thực là nàng đã bị chọc giận thật rồi. Hàn Nhạn lại có thể làm cho bọn người của Vệ Vương làm chứng, làm chứng! dChứng minh là cái gì, chứng minh người thân của nàng mưu hại người khác sao? Trang Hàn Nhạn! Nhưng mà bây giờ nàng không thể hành động thiếu suy nghĩ, Trang Ngữ Sơn so với lúc trước kia thì đã thông minh hơn nhiều, nàng cắn chặt răng, đem toàn bộ phẫn nộ nuốt vào trong bụng.

Mị di nương trừng mắt nhìn Hàn Nhạn, bây giờ thì bà đã biết toàn bộ mọi chuyện đều là do Hàn Nhạn tạo thành. Nhưng mà sao nàng lại có bản lĩnh lớn đến vậy, nàng biết hết kế hoạch của bà, thậm chí còn chuyện bà mang thai giả. Điều đó không có khả năng, bọn nha hoàn bên cạnh bà ra thì không có ai biết được kế hoạch này.

Nếu như Mị di nương đủ thông minh, thì chỉ cần cẩn thận nhìn một chút sẽ phát hiện người liên tục ở bên cạnh mình, vì mình mà bày mưu tính kế - Kiều Mộng. Thế nhưng chuyện hôm nay nàng lại không vì bà mà ra bất kỳ một chủ ý nào, thậm chí khi bà bị Trang Sĩ Dương đánh thì nàng cũng chỉ đứng ở một bên mà cúi đầu, thậm chí không nói lời nào.

Phản bội người của mình thì mọi người đều cho rằng họ sẽ vĩnh viễn phản bội. Đáng tiếc, đạo lý này Mị di nương không hiểu, mà Hàn Nhạn phải trải qua kinh nghiệm xương máu của một kiếp, dùng tánh mạng mới hiểu được đạo lý này.

Chapter
1 Chương 101: Di nương sảy thai
2 Chương 102: Đạo trưởng Tĩnh Hư
3 Chương 103: Khắc cha khắc chồng
4 Chương 104: Một cách trốn khác
5 Chương 105: Là ai nói bậy
6 Chương 106: Không sảy thai
7 Chương 107: Bài học kinh nghiệm xương máu
8 Chương 108: Phải xuất chinh
9 Chương 109: Chờ ta trở lại
10 Chương 110: Ngày cập kê
11 Chương 111: Vương phi của chàng
12 Chương 112: Ở lại vương phủ
13 Chương 113: Gặp Trác Thất
14 Chương 114: Nhờ Dương Kỳ giúp đỡ
15 Chương 115: Ngươi lo lắng cho ta
16 Chương 116: Đưa hắn trở về
17 Chương 117: Ở cùng một đêm
18 Chương 118: Bắt đầu phản kích
19 Chương 119: Bị phát hiện
20 Chương 120: Bắt ngươi khai đao
21 Chương 121: Ta phải trở về
22 Chương 122: Rời khỏi vương phủ
23 Chương 123: Điều tra lần nữa
24 Chương 124: Tiểu Kiều của Đường Môn
25 Chương 125: Trực giác của nàng
26 Chương 126: Ngõ tối kinh hồn
27 Chương 127: Quân muốn thần tử
28 Chương 128: Bệnh nguy kịch
29 Chương 129: Sấm sét giữa trời quang
30 Chương 130: Chàng không có cách nào
31 Chương 131: Thân thế phức tạp
32 Chương 132: Gặp lại cố nhân
33 Chương 133: Làm giao dịch
34 Chương 134: Rõ ràng chân tướng
35 Chương 135: Chỉ cần chàng
36 Chương 136: Cùng quân gặp lại
37 Chương 137: Lá ngọc cành vàng
38 Chương 138: Vĩnh viễn không tuyệt vọng
39 Chương 139: Chợt truyền ra tin người đã chết
40 Chương 140: Tiền đồ của mình
41 Chương 141: Mạo hiểm bức vua thoái vị
42 Chương 142: Một mẻ bắt gọn
43 Chương 143: Thân phận của Đường Môn
44 Chương 144: Đại kết cục
45 Chương 145: Ngoại truyện: trăm năm hảo hợp
Chapter

Updated 45 Episodes

1
Chương 101: Di nương sảy thai
2
Chương 102: Đạo trưởng Tĩnh Hư
3
Chương 103: Khắc cha khắc chồng
4
Chương 104: Một cách trốn khác
5
Chương 105: Là ai nói bậy
6
Chương 106: Không sảy thai
7
Chương 107: Bài học kinh nghiệm xương máu
8
Chương 108: Phải xuất chinh
9
Chương 109: Chờ ta trở lại
10
Chương 110: Ngày cập kê
11
Chương 111: Vương phi của chàng
12
Chương 112: Ở lại vương phủ
13
Chương 113: Gặp Trác Thất
14
Chương 114: Nhờ Dương Kỳ giúp đỡ
15
Chương 115: Ngươi lo lắng cho ta
16
Chương 116: Đưa hắn trở về
17
Chương 117: Ở cùng một đêm
18
Chương 118: Bắt đầu phản kích
19
Chương 119: Bị phát hiện
20
Chương 120: Bắt ngươi khai đao
21
Chương 121: Ta phải trở về
22
Chương 122: Rời khỏi vương phủ
23
Chương 123: Điều tra lần nữa
24
Chương 124: Tiểu Kiều của Đường Môn
25
Chương 125: Trực giác của nàng
26
Chương 126: Ngõ tối kinh hồn
27
Chương 127: Quân muốn thần tử
28
Chương 128: Bệnh nguy kịch
29
Chương 129: Sấm sét giữa trời quang
30
Chương 130: Chàng không có cách nào
31
Chương 131: Thân thế phức tạp
32
Chương 132: Gặp lại cố nhân
33
Chương 133: Làm giao dịch
34
Chương 134: Rõ ràng chân tướng
35
Chương 135: Chỉ cần chàng
36
Chương 136: Cùng quân gặp lại
37
Chương 137: Lá ngọc cành vàng
38
Chương 138: Vĩnh viễn không tuyệt vọng
39
Chương 139: Chợt truyền ra tin người đã chết
40
Chương 140: Tiền đồ của mình
41
Chương 141: Mạo hiểm bức vua thoái vị
42
Chương 142: Một mẻ bắt gọn
43
Chương 143: Thân phận của Đường Môn
44
Chương 144: Đại kết cục
45
Chương 145: Ngoại truyện: trăm năm hảo hợp